Duagloth không đưa nàng tới La Mã mà lại tới một lâu đài hoàn toàn xa lạ. Nghe nói nơi này chính là cơ sở huấn luyện binh mã bí mật của hắn.
Bất tri bất giác đã qua hơn nửa tháng, Lâm Linh vẫn bị giam lỏng trong một căn phòng sâu trong lâu đài. Gian phòng hoa lệ này chính là một nhà tù nhỏ có một chiếc cửa sổ, nàng có thể thấy lờ mờ đối diện lâu đài là một vách núi cao, bên ngoài cửa sổ là một mảnh đỏ sậm.
Chưa từng thấy sự hoang vu nào lại kéo dài vô tận đến vậy, phủ lên mọi thứ một cảnh sắc cô đơn. Lâm Linh nhìn màu đỏ thắm chạy dọc chân trời, đôi mắt khô khốc. Cho dù đã ở cùng một thời gian cùng một thế giới, nhưng khoảng cách xa xôi vẫn khiến trái tim cô đơn không thôi.
Vốn nàng tính gọi cho Tề Văn Du, để xem thử có cách nào để trở về được hay không, nhưng Duagloth lại không cho phép nàng sử dụng điện thoại di động, nên con đường này chẳng thể nào thực hiện được. Từ những lời truyền miệng của mấy kỵ sĩ đến tai nàng, La Mã quả nhiên chiến bại, hoàng đế La Mã Olybrius cũng bị đệ nhất kỵ sĩ Lancelot bắt giữ. Nhưng Duagloth vẫn chưa chết tâm, tuy lần này không có được Tuyết Linh, nhưng hắn dường như vẫn tiếp tục chờ thời cơ.
Lâm Linh ngồi suy tư, một bên mặt được ánh nắng chiếu vào, mặc dù dung mạo của nàng chưa bắt đầu thay đổi, nhưng tóc hoàn toàn đã hóa thành một màu trắng.
Nàng đang không ngừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-si-hoang-tuong-da/2301983/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.