Ánh sáng xuyên qua lớp băng tuyết chiếu lên từng tầng cành lá, từng tiếng hót của muôn loài chim ríu rít trên cây. Nhưng những thứ ấy vẫn không thể hoàn toàn xua hết cái u tĩnh, ngược lại lại hoàn tan vào sương sớm buổi đêm, như một tầng lụa mỏng trong bóng tối. Mùi hương ngào ngạt của xạ hương nhẹ nhàng bay, khiến người ta sinh ra ảo giác đang lạc vào chốn vương cung xa hoa huyền bí.
Lâm Linh mơ màng mở mắt, mơ hồ thấy một bóng người trước mặt mình. Vừa nhận ra đó là ai thì nàng giật mình mém tý rớt xuống giường.
“Thấy ta thì kích động vậy sao?” Duagloth nhẹ nhàng cười,“Hay do một tháng không gặp nên nhớ ta?”
“Có biết là ngươi không nói tiếng nào ngồi đây là sẽ dọa chết người không!” Lâm Linh lườm hắn, thấy trên mặt hắn thoáng qua vài nét mệt mỏi. Sau chuyện hôn mạnh cộng bạt tai lúc trước, quả thật hắn một tháng liền không xuất hiện. Vốn còn tưởng rằng hắn hết quan tâm đến nàng, không ngờ hắn lại như một u linh đột ngột xuất hiện. Vừa nghĩ tới tình cảnh ngày đó, ánh mắt nàng đột nhiên hơi xấu hổ.
“Biết rồi, vậy thì lần sau ta tới đây sẽ phát ra chút âm thanh.” Hắn giãn mi, còn có thêm vài phần tà ác,“Nàng thích âm thanh như thế nào đây? Là ta thích nàng, hay là……”
“Này này đừng nói nữa!” Lâm Linh sợ hắn nói ra thứ gì quá mức, vội vàng cắt đứt lời hắn.
“Được, ta đây không nói.” Thoạt nhìn tâm tình của hắn cũng không tồi, đưa tay vào ngực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-si-hoang-tuong-da/2301982/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.