Vì thế cho dù trong lòng có ngàn vạn kế hoạch, Lâm Chi Nam cũng không dám nóng nảy, đúng lúc xe đến cửa khách sạn Vạn Hào, cô nhận được danh thiếp Vương Tấn đưa đến, mở cửa xuống xe.
Mưa to đã tạnh, bầu trời quang đãng, khách sạn Vạn Hào ở ngay trước mắt.
Lâm Chi Nam không quên chào đối phương: “Cảm ơn anh tài xế đã giúp đỡ.”
Lại quay đầu, đôi mắt cong cong: “Cảm ơn Giang tiên sinh, anh có lòng tốt như vậy, nhất định sẽ giàu có cả đời.”
Lời này nghe sao giống nịnh hót.
Giang Đình nhướng mày nghiêng đầu.
Mái tóc dài của cô gái bởi vì ướt đẫm mà dính lên cần cổ như thiên nga, thon dài mà ưu nhã.
Cô vẫy tay, nụ cười chân thành, ánh mắt Giang Đình lạnh nhạt dừng trên người cô giây lát.
Chỉ thấy chỗ vành tai kia có nốt ruồi son yêu diễm.
…
Khu Triêu Dương, một hội sở cao cấp nào đó.
Nhân viên phục vụ dẫn Giang Đình đến phòng khách, lúc này vang lên những tiếng ồn ào, ánh đèn chiếu vào cửa sổ sát mặt đất, toàn bộ Đế Đô gần ngay trước mắt.
Mấy người đàn ông vây quanh chiếc bàn gần cửa sổ, có người thì đứng, có người lại ngồi chơi bài.
Chú ý đến động tĩnh đều nhao nhao quay đầu.
“Giang tổng đúng là con người bận rộn, phải giục năm bảy lần mới đến.” Đối diện Diêu Phong lảm nhảm: “Hôm nay nếu không phải do Lục công tử trở về, chắc không mời được cậu đâu.”
“Đúng đó, vẫn là Hoài Tử mặt mũi lớn, xem ra danh hào song kiệt của Yến Đại cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-nu-tra-xanh-thuong-vi-np/477621/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.