Nói xong, anh ta lập tức nhìn thấy cô gái trợn mắt nhìn mấy giây, mới hiểu được đây là anh tự giới thiệu.
“Giang Đình, Giang Đình.” Đôi môi đỏ khẽ nhếch lên, lặp đi lặp lại cái tên này, làm cho Vương Tấn đang lái xe hít vào một hơi lạnh.
Thật đúng là có người không biết sợ, gọi thẳng tên Giang Tổng.
Mà dưới ánh mắt sáng lấp lánh của Lâm Chi Nam, Giang Đình ngồi bên cạnh lại im lặng.
Anh ta không có em gái, bên người cũng chỉ có con nhóc Hàn Tinh không ngừng la hét om sòm, chẳng lẽ cô nhóc 18 – 19 tuổi đều như thế?
Giang Đình thấy trong đôi mắt hồ ly kia giống như có vô vàn sao trời, giống như châu báu vậy.
Vốn dĩ là kiều hoa được tưới nước, lúc này càng nổi bật hơn phong cảnh ngoài cửa sổ.
Trong ánh mắt dịu dàng này, Giang Đình rời mắt.
“Là Đình trong triều đình ư?” Cô nhóc vẫn còn đang hỏi: “Hay là chữ đình có bộ thủy không minh kia?”
“…”
Thật đúng là người có mười vạn câu hỏi vì sao, Giang Đình đáp: “Đình trong triều đình.”
“Chi trong chi tử vu quy, nam trong phương nam.”
Giang Đình tùy ý cô lẩm bẩm, không bình luận, cô bé này có khẩu âm riêng, lúc nói chuyện có hương vị nhẹ nhàng, không tính là khó nghe.
Không biết có phải là do trao đổi tên khiến cô gái không còn câu nệ như trước, trước đó ngay cả chân cũng không dám động, giống như một con chim cút nhỏ, nay lại dịch đến bên cạnh anh ta.
Động tác di chuyển này đúng là không tốt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-nu-tra-xanh-thuong-vi-np/477620/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.