Về trước khách sạn, Đường Tử Dự đã nói bóng nói gió hỏi phương thức liên lạc của Lâm Chi Nam, nói là điện thoại di động của anh ta không còn pin, muốn mượn điện thoại cô để gọi cho bạn.
Lâm Chi Nam giả bộ không hiểu, ngoan ngoãn đưa ra.
Thậm chí sau khi anh ta sắp rời khỏi đây, nghe thấy tiếng chuông điện thoại di động trong túi anh ta, còn ngạc nhiên nhìn Đường Tử Dự, đôi mắt hồ ly kia mang theo chút gì đó ngây ngô và mê mang.
Giống như chú nai con trong rừng lén chạy ra ngoài.
Quả nhiên thu hoạch được tiếng cười nhẹ của Đường Tử Dự.
Làm ơn đi… Trong lòng Lâm Chi Nam trợn trắng mắt.
Thật coi cô là con nhóc nông thôn à, trò hề này cô đã sớm thấy qua.
Ở trong xe, cô cũng đã thử chuyển hướng đề tài đến trên người đàn ông kia, lấy được câu trả lời chẳng qua là anh trai nhà hàng xóm, Đường Tử Dự cũng không nhắc đến quá nhiều.
Tin tức không có tính xác thực, Lâm Chi Nam dứt khoát không hỏi nữa.
Chẳng qua là cô thấy buồn bực vì ánh mắt trong giây lát kia, mang theo nồng đậm cảm xúc.
Mặc dù chỉ là thoáng qua, nhưng quả thật bị cô bắt được, thật kỳ lạ…
Không nghĩ ra được duyên cớ gì, Lâm Chi Nam không để tâm nữa.
Người đàn ông kia và Đường Tử Dự là khác biệt, tràn ngập nguy hiểm và thần bí, rõ ràng là người mà cô không cách nào tùy tiện tới gần.
Trải qua một trận mưa to, bầu trời Yến Kinh vẫn trong trẻo như cũ.
Ngắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-nu-tra-xanh-thuong-vi-np/477606/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.