Không nghĩ đến cô gái trước mắt lại không ra bài theo lẽ thường, trả lời thẳng: “Là khách sạn Vạn Hào, chẳng qua không phải làm thêm mà là tôi làm công việc đó.”
Khóe môi Lâm Chi Nam cong lên, giả bộ như không hiểu u ám lóe lên trong mắt Đường Tử Dự: “Tôi chưa lên đại học, tốt nghiệp cấp ba xong thì ra ngoài làm việc.”
Ánh mắt cô nhìn xa xăm, giọng nói có chút ngại ngùng, giống như sợ bị người khác chế giễu.
“Điều kiện trong nhà không cho phép, tôi cũng không tiếp tục đi học nữa.” Lâm Chi Nam nhẹ giọng nói: “Chẳng qua chờ tôi tích góp đủ tiền, tôi nhất định sẽ nghĩ cách trở lại trường.”
Đã hạ quyết tâm giả trang thanh thuần, dứt khoát làm bạch liên hoa vô hại nhất.
Nếu như nói vừa rồi Đường Tử Dự bảy phần nghiền ngẫm ba phần thăm dò, nghe những lời đó của Lâm Chi Nam, hứng thú biến thành 10 phần.
Ngay cả ánh mắt anh ta cũng giống như chim ưng, tính công kích rất mạnh.
Bởi vì.
Hoa dại thanh thuần ven đường là thứ mà đàn ông muốn hái nhất, bọn họ không có bối cảnh, gia thế, chưa thấy qua dụ hoặc, rất dễ bắt đến tay, không cần chịu trách nhiệm, thậm chí ngay cả dây dưa trong trường cũng không cần.
Sau cuộc trò chuyện ngắn ngủi, Đường Tử Dự đã cảm thấy cô gái bên cạnh như đóa hoa hồng phù du, dễ như trở bàn tay, ngay cả ánh mắt cũng trở nên nóng bỏng hơn không ít.
“Cô cố gắng như thế nhất định là làm được thôi.”
Anh ta cổ vũ: “Có gì cần giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-nu-tra-xanh-thuong-vi-np/477605/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.