6 giờ, trời chạng vạng tối, bầu trời ở một huyện thành nhỏ vô cùng âm u.
Bên trong một con hẻm nhỏ, một bóng dáng mặc đồ đỏ chậm rãi đi qua, lẻn qua một loạt cây bào đồng, để lại một bóng người động lòng trên vách tường.
Mãi cho đến một vườn hoa của tòa nhà nào đó mới dừng bước.
Gác cổng là một người đàn ông hơn ba mươi tuổi, sau khi nhìn thấy người tới, ánh mắt gã nhìn chằm chằm vào cô gái.
Váy đỏ tóc đen, mái tóc đen mượt được thắt thành hai bím tóc, rũ xuống đầu vai, đập vào mắt là làn da trắng nõn.
Cho dù là trong đêm tối cũng không che được tuyệt sắc của người trước mắt.
Người đàn ông vô cùng phóng đãng huýt sáo.
Mẹ kiếp, đúng là câu mất hồn anh ta, giống y như mẹ mình, trời sinh là một con điếm để người ta chơi nát.
Trên cửa sổ tầng hai của căn nhà, một đôi mắt đen cũng đang chăm chú nhìn nơi này.
Nhìn bóng dáng đó dưới sự dẫn đường của người làm, xuyên qua vườn hoa, làn váy lướt qua khóm hoa, giống như bươm bướm dạo chơi trong đó.
Chỉ là con bươm bướm này đã bị anh ta nắm chặt trong lòng bàn tay.
Liên Thắng hít một ngụm thuốc lá, khói thuốc tỏa ra, che đi bóng dáng màu đỏ kia, lại ngăn không được u ám trong mắt anh ta.
Không lâu sau, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
Lúc Lâm Chi Nam gõ cửa đến lần thứ ba, người hầu đã rời đi, trên hành lang đen kịt, ánh sáng trong phòng ngủ hắt ra, chiếu lên đôi giày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-nu-tra-xanh-thuong-vi-np/477588/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.