_Vậy giờ theo anh chúng ta nên làm gì?
Trần Phong ngẩng đầu hỏi Lê Thành. Người này không hề đơn giản. Ánh mắt sáng đầy vẻ trí tuệ kia nói cho Trần Phong biết hắn nhất định đã có an bài.
_Theo tôi thì chúng ta cứ lấy tĩnh chế động, tránh mọi xung đột. Tôi đã cho người theo dõi động tĩnh của những người thức tỉnh kia. Dù sao thì kì hạn chúng ta suy đoán còn hai ngày nữa. Nếu có điều gì ngoài ý muốn xảy ra thì họ cũng chính là một phần lực lượng để chống đỡ, mặc dù họ có ở bên phe chúng ta hay không. Cậu hiểu chứ?
Trần Phong gật đầu. Hắn có cảm giác Lê Thành đã có sẵn kế hoạch nào đó để lợi dụng đối phương ra sức cho hắn nếu trường hợp xấu nào đó xảy ra.
_Tốt nhất bọn hắn nên biết lấy đại cục làm trọng, đừng gây ra chuyện gì quá đáng, nếu không…
Khuôn mặt Lê Thành lộ vẻ lạnh lẽo lên tiếng. Đúng lúc này Trần Phong nghe được tiếng bước chân người đến. Hắn ra hiệu cho đôi phương ngừng nói, ánh mắt cũng đồng thời hướng ra cửa.
Khoảng một phút sau thì có người đẩy cửa bước vào. Đi đầu chính là bác Trung, phía sau còn có hai thanh niên trẻ nữa. Trần Phong nhận ra một người trong đó, chính là thanh niên mà nhà buôn bán dây thừng, dây điện các loại mà hắn từng gặp.
Bác Trung tiến vào, sắc mặt có vẻ khá tức giận và lo lắng. Có điều nhìn thấy Trần Phong đã tỉnh lại liền không giấu nổi vui mừng. Trong suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-nguyen-mau/1904010/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.