Edit: Huệ Hoàng hậu 
Beta: Nga Quý tần 
Bích Đào tự nhận dung mạo của nàng so với các phi tần hậu cung thì cũng tính là xinh đẹp, hơn nữa phù hợp với tính cách của bản thân. Nhưng một câu Kinh vi thiên nhân[1] của Ôn Ngự nữ, thật sự là đánh giá quá cao. 
[1]Kinh vi thiên nhân: cụm từ có ý mô tả điều gì đó chỉ có người trời, thiên thần, các vị thần mới có/đạt được. 
Một phi tần cấp thấp đội một cái mũ cao như vậy cho một sủng phi chỉ có hai loại khả năng: Một, nịnh hót nịnh bợ, muốn được dìu dắt để leo lên. Hai, châm chọc, mang mũ càng cao, ý trào phúng càng nặng. 
Trong mắt một ngàn người có một ngàn Hamlet[2]. Ôn Ngự nữ nói những lời này, cùng với các tiểu phi tần xung quanh đang nắm chặt tay tỏ vẻ không cam lòng, có thể thấy rõ bất mãn trong ánh mắt, hiển nhiên các nàng là thiên về vế thứ hai. Các nàng tự nhận tư sắc không kém Trân Chiêu nghi, vì sao lại không thể phân ra một chút từ ba ngàn sủng ái kia? Đương nhiên, thật sự muốn các nàng tiến lên vuốt râu hùm thì cũng không dám, chỉ có thể ngoan ngoãn núp ở bên cạnh Trinh Quý tần làm điểm lóe sáng nho nhỏ. 
[2] Trong mắt một ngàn người có một ngàn Hamlet: đây là câu nói nổi tiếng của Shakespeare, nay thường dùng để ngụ ý mỗi người đều có cách nhìn và cảm nhận riêng. 
Mà theo như Bích Đào thấy, bốn chữ Kinh vi thiên nhân này thật đúng là tràn đầy trào phúng. Cứ như Ôn Ngự nữ này 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-nang-tranh-thu-tinh-cam/1606469/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.