Tầng tầng ngọc lan thềm son, lớp lớp song cửa đỏ thắm. Nhìn ra xa, chỉ thấy từng lớp tường cao, ngõ ngách quanh co. 
Tiết Bích Đào đi theo nội thị men theo hành lang đẹp như tranh vào sâu bên trong, thật lâu không thấy đường cuối, càng vào trong càng im lặng kì bí. 
Nàng bỗng nhiên nhớ tới chậu hoa trong cung thời nhà Thanh, những hoàng hậu và phi tần này có phải hay không ngày ngày yên ắng nhàm chán, mới làm ra vật này để trên mặt đất thùng thùng rung động mấy cái, làm cho chính mình cảm nhận được mình vẫn còn sống? 
Cũng may, nàng là người hiểu được cách tìm niềm vui giải sầu. 
“Chủ tử, chỗ này là Phương Hoa các.” Công công dẫn đường tới đây, vội xoay người giới thiệu nói. Lại đè thấp giọng, nhắc nhở:” 
“An tuyển thị ở Vũ Hương các kia, là tú nữ chỉ được sủng một lần. Ngài không cần để ý nhiều. Còn Trinh quý tần nương nương ở chính điện kia, chính là một người được đắc sủng, ngàn vạn không thể đắc tội.” 
“Đa tạ công công hảo ý nhắc nhở.” Nói xong, Tiết Bích Đào dùng ánh mắt kêu Mộ Vân lấy ra túi tiền đưa hắn. Cũng không giữ hắn lại uống trà, thần sắc cũng là thản nhiên. 
Công công kia sau đó chậc lưỡi, chỉ cảm thấy vị chủ tử này rất biết cách đối nhân xử thế. 
Chỉ là, nếu có thể có được sủng ái, thì loại nô tài dẫn đường thấp kém như hắn đây, ai sẽ để vào mắt? 
Vẫn là nhanh chóng tạo lập quan hệ, sớm ngày đi lên mới là đúng đắn! 
Bước vào Phương Hoa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-nang-tranh-thu-tinh-cam/1606416/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.