Xa cách nhiều năm, Hạ Tiểu Sơn lại đêm khuya nhập viện, đầu heo năm màu sặc sỡ, đỡ Giản Minh khập khiễng.
Giản Minh bị Hạ ba càng già càng dẻo dai nện một ghế trên mông trần, ghế vỡ mông cũng nát. Hạ ba tiếp tục nhấc cái ghế nát lên giáng xuống, đánh liên tục liên tục, nát ghế lại lượm chân ghế phang tiếp, phang cho bay biến cái gì khó chịu cái gì lo lắng tương lai một đời cái gì bên nhau biến mất hết, đánh hai tên đàn ông vừa khóc vừa la ôm mông chạy loạn trong phòng tìm chỗ trốn.
Mông của Giản Minh vừa hồng vừa mẩy gấp hai lần bình thường, nhìn đặc biệt cấm dục, làm bác sĩ trực đêm vừa ngáp vừa chích xong còn vỗ cho một cái. Còn chờ kết quả chụp X quang, Hạ Tiểu Sơn ngồi trên ghế dài bệnh viện, Giản Minh nửa chết nửa sống gối lên đùi hắn, hai người cùng nhau suy yếu thở dài.
“Biết tôi vì sao không dám về nhà rồi chưa.” Hạ Tiểu Sơn đầy mặt xanh tím, trên trán còn dán một miếng băng.
“Tần Lãng năm đó cũng bị ba cậu đánh à?” Giản Minh hậm hực.
“Khụ, không có…… Cậu ta nhìn thanh tú, ba tôi không nỡ hạ thủ.”
“Vậy nhìn tôi nam tính là đáng bị đập thế à? Khụ khụ khụ……” Giản Minh tức giận đến mức bị sặc nước miếng.
“……” Hạ Tiểu Sơn không còn lời nào để nói, chỉ có thể xoa lưng anh, lấy thái độ tiện thiếp hầu hạ người.
Giản Minh miễn cưỡng thoải mái mà hừ vài tiếng, giương mắt nhìn cái đầu heo của Hạ Tiểu Sơn, phì cười.
Giản Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-ky-phuc-ky-ky/1333525/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.