Bàn tay hắn vô lực buông lỏng làm bó hoa rơi hẳn xuống nền đất, nhìn những cánh hoa bị văng ra, nó tựa như điềm báo cho tình cảm bạn bè của họ đang bị sứt mẻ. Gương mặt
Triệu Minh có chút thất vọng nhìn Khương Dao :
- Tại bản thân mình chưa đủ tốt hay hình mẫu lý tưởng của cậu là thầy Quý?
Hai tay Khương Dao nắm chặt lại, mắt bất ngờ nhìn hắn. Vì đã quá quen thuộc với mọi biểu cảm trên gương mặt của Khương Dao nên hắn biết cô định hỏi những gì, không đợi cô nói hắn cũng trả lời luôn.
- Mình biết cậu đang ở nhà thầy Quý. Chính mình là người nói địa chỉ cho ba cậu biết và
ông đã đến tìm cậu. Đừng ở nhà thầy ấy nữa, được không? Cậu có thể dựa vào mình mà, mình có thể giúp cậu mọi việc mà.
Khương Dao không thể nào giấu được vẻ mặt thất vọng với hắn. Cô không thể ngờ được hắn hiểu rõ hoàn cảnh của cô nhất, nhưng chính hắn lại mò tìm địa chỉ và cho ông Tịnh biết.
Khương Dao tự hỏi từ nay về sau cô có thể tin được hắn nữa hay không? Cô cảm giác nhìn chỉ là một đứa ngu ngốc bị hết người này đến người khác xoay vòng. Đến cả bạn thân nhất cũng đâm sau lưng cô một nhát rõ đau.
Một cơn gió thổi mạnh qua người cô, mang đến cảm giác mát mẻ nhưng chẳng thể xua tan mầm mống bức bối và ngột ngạt đang lớn dẫn trong lòng. Khương Dao điều chỉnh lại cảm xúc của mình chậm rãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-khe-uoc-voi-ac-quy/3616926/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.