Điều này cũng khá lạ, đâu ra chuyện một con quỷ phải giải thích chi chít chuyện mình làm như thế chứ. Hắn lại bị điên nữa rồi. Hắn lại đi để ý đến việc con mỗi của mình suy nghĩ và cảm nhận ra sao. 
Sau lưng hắn là màn đêm thăm thẳm, ánh sáng từ những ngọn đèn lồng nhỏ chiếu vào gương mặt hẳn vừa đủ để 
Khương Dao thấy được biểu cảm nghiêm túc của hắn đang hiện hữu. Khương Dao nhìn hắn, tâm trạng vẫn chưa ổn định. 
"Chú, nói thật, tôi không thích chiếc móc khóa con ma cầu mưa đó đâu." 
Quý Tửu Lạc thở dài một hơi rồi cười nhẹ một cái. Thật không hiểu được con thỏ này, linh hồn của mình thì chưa chắc cô đã làm đến mức vậy, với linh hồn vô danh lại đi thưởng cảm. 
Quý Tửu Lạc dắt Khương Dao lại quầy hàng lúc nãy và nói với ông bán hàng: 
- "Có thể lấy tiền thay vì linh hồn không?" 
Người bán hàng ngập ngừng tỏ ý không muốn. 
- "Xin lỗi cậu, tôi không lấy tiền." 
Quý Tửu Lạc thở dài một cái, đập vào cái bàn rồi tỏ vẻ uy hiếp, những người xung quanh nghe thấy cũng quay lại nhìn hắn. Khương Dao sợ có chuyện đành bảo: 
- "Ông cho cháu trả cái này và lấy linh hồn lại được không, cháu không cần nó nữa ạ." 
Hắn quay qua gắt gỏng. 
- "Con người, để đó cho ta." 
Rồi hắn bày ra vẻ mặt như muốn xơi tái ông già ngay trước mặt. Ông nghe xung quanh mọi người gọi hắn là "Quý Tửu Lạc" liền 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-khe-uoc-voi-ac-quy/3616859/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.