Kết quả sơ bộ cho thấy Khương Nguyệt tự tử, nhưng tự tử thì ai mà làm đền mức đó. Cả công an cũng không thế điều tra được bất cứ đầu mối nào. Còn về phần khám nghiệm tử thi, ngoài những vết thương đó ra thì không hề có bất cứ tác động ngoại lực hay thuốc gì trong cơ thể của Khương Nguyệt. Điều đó càng khiến cho những người thi hành nhiệm vụ càng thêm đau đầu, mọi điều tra đi vào bế tắc.
Hai ngày sau, thi thể của Khương Nguyệt được trả về nhà để lo hậu sự, Khương Dao cũng đến để đưa tiễn đứa em gái cùng cha khác mẹ ở chặng đường cuối cùng của cuộc đời.
Đây cũng là lần trở về đầu tiên sau gần một năm rời khỏi căn nhà này, vừa đến cửa, không khí tang thương u ám buồn đến mức cả cô cũng lặng người. Dù đã thấy một vài cảnh này trên đường nhưng khi chính bản thân mình là một phần của người đã khuất thì cô mới cảm nhận rõ mồn một nỗi đau trong lòng.
Thời tiết se lạnh trời thu càng khiến bên trong căn nhà trở nên lạnh lẽo hơn. Dòng họ bên bà Liên và ông Tịnh cũng đều có mặt đầy đủ, chẳng ai ngó ngàng gì đến Khương Dao đang bước vào. Cô cẩn thận đến thắp một nén nhang cho Khương Nguyệt, xem như duyên đã hết, mọi đau thương nó gây ra cho cô trước đây cũng tan theo làn khói, cứ thế để nó không còn vướng bận gì đi đầu thai chuyến kiếp.
Cô có gặp Triệu Minh. Hắn đang ngồi cạnh linh cửu của Khương Nguyệt, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-khe-uoc-voi-ac-quy/3616853/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.