" Cậu nói cái gì, sao....sao có thể chứ". Ông giựt mình tức giận đứng dậy đập bàn khi nghe được tin chấn động.
Trước tin sững sốt như thế ông Quang Đình chưa kịp định hình thì đột nhiên mọi thứ xung quanh ông trở nên tối dần, tim bắt đầu co thắt khó thở. Quản lý ông hốt hoảng mà chạy lại đỡ ông.
" Chủ tịch, chủ tịch người sao vậy? Chủ tịch".
Hôm nay chính là cuối tuần nên Minh Tuệ về nhà thăm cha mẹ. Lúc cô vừa vào đến nhà thấy ngôi nhà trống trơn không thấy cha mẹ đâu cả nên cứ nghĩ chắc mẹ đang trong nhà bếp, cha lúc sáng có gọi điện thông báo hôm nay công ty có dự án mới nên sẽ về trễ.
Nên cô chạy vào bếp xem kết quả lại chảng thấy ai nhưng lại thấy dì Trương đang ủ rũ trong bếp, cô chạy lại.
" Dì Trương, có chuyện gì mà sao dì ngồi đây buồn vậy".
" Tiểu.. tiểu thư, người về khi nào vậy". Tiếng gọi của Minh Tuệ làm cho bà giật minh.
" Cháu mới về nhưng mà mẹ cháu đâu rồi sao hôm nay nhà vắng thế"
" Tiểu thư ơi... bà chủ hiện tại đang ở trong bệnh viện"
" Cái gì, dì nói sao mẹ cháu bị gì phải vào bệnh viện". Cô hốt hoảng nắm chặt vai dì Trương.
" Không phải bà chủ bị gì mà chính là ông chủ".
" Sao". Cô trợn mắt to mà chỉ thoát ra một từ.
[[ TẠI BỆNH VIÊN]]
Suốt ba tiếng đồng hồ tại khu vực cấp cứu, đèn phòng vẫn màu đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-khe-uoc-voi-ac-quy/3616057/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.