Bức tranh lúc trước chỉ có thể thông qua màn hình quan sát lúc này đang bày ra trước mắt bọn họ, thiếu nữ xinh đẹp ngủ mê và gian phòng phong cách xa hoa dung nhập đan xen, tiếp đó, bối cảnh còn lại là một mặt cửa sổ thủy tinh cùng biển khơi bên ngoài buổi tối, có cá lớn chậm rãi bơi từ bên cửa sổ qua... 
Lâm Uyên ngực có một loại cảm giác quỷ dị. 
Lẳng lặng nhìn bức tranh trước mắt, hắn nỗ lực cảm thụ chỗ bất thường trong bức tranh, nhưng mà Lâm Uyên cái gì cũng không có cảm giác được, ngược lại nhìn lâu, dường như còn cảm thụ được vẻ thanh thản của thiếu nữ, hắn cảm giác tinh thần mình phá lệ trấn tĩnh cùng an bình. 
Dùng câu không quá thích hợp hình dung, đó chính là: Hắn đã bắt đầu cảm thụ được mỹ cảm của tác phẩm nghệ thuật. 
Rốt cuộc lần đấu giá này có thu hoạch sao? 
Nhìn chằm chằm bức tranh, Lâm Uyên lẳng lặng nghĩ. 
Ngay khi Lâm Uyên nghĩ bức tranh trước mắt sẽ không có vấn đề gì,Thâm Bạch bên kia lại có tình huống. 
Trong thời gian ngắn ngủi, Thâm Bạch thình lình đầu đầy mồ hôi! Hắn ra rất nhiều mồ hôi, khiến áo sơ mi trên người đều ướt đẫm, mà mồ hôi vẫn còn theo tóc nhỏ giọt xuống. 
Thâm Bạch lấy tay che mắt, ở vị trí không bị che, sắc mặt của hắn tái nhợt đến đáng sợ! 
Lâm Uyên bị dáng vẻ của hắn làm cho sửng sốt. 
"Chuyện gì xảy ra?" Hắn nhanh chóng đi tới bên cạnh Thâm Bạch. 
"Đừng, đừng nhìn bức họa này..." Thanh âm của hắn cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-huyen-di-dien/587692/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.