Trải qua nhiều ngày truy bắt, nhóm quan sai đã đem Khương Ngân áp giải về. Giờ chỉ còn chọn ngày, quyết định thẩm án.
“Thăng đường.”
Ra lệnh một tiếng, trong nháy mắt công đường xôn xao, mọi người xếp hàng đợi lệnh. Khương Nân cùng nguyên cáo được giải lên đợi xét xử.
Địch Dĩnh thấy phạm nhân này đã hai ngày chịu chút khổ ải trong nhà lao, Cuối củng cũng nhận cúi đầu nhận tội. Lục soát vật chứng, hắn hỏi: “Chủ hiệu cầm đồ, lão hãy thật cẩn thận nhìn cho kỹ, người này có phải là 4 năm trước đã dùng tranh giả lừa gạt dọa dẫm, cướp đi 300 lượng?”
Ông chủ hiệu cầm đồ chỉ còn 1 chân, chống gậy đi đến phía trước, cẩn thận nhìn vào má bên trái có 1 nốt ruồi đen thật to. Tướng mạo này, dù có chút khác biệt so với năm đó, nhưng vẫn ko nhìn nhầm đâu. “Bẩm đại nhân, tiểu nhân nguyện lấy mạng ra đảm bảo, tuyệt không nhận sai.” Lão bị tên này chặt mất 1 chân, dù có hóa thành tro cũng nhận ra được.
“Nghi phạm Khương Ngân, ngươi có thể nói được rồi.”
Khương Ngân cúi đầu, đã làm nhiều việc ác, thì còn sợ gì mà nói dối. “Tội dân nhận tội, lúc trước cùng đồng lõa với Ngô Qúy đoạt được 2 bức tranh. Mỗi người chia nhau 1 bức, rồi đường ai nấy đi. Tối ngày hôm sau mới biết danh họa là giả. Vì thế nổi lên tính ác, bức ông chủ hiệu cầm độ phải giao dịch.”
“Cho nên, ngươi cướp tiền, còn chặt 1 chân của lão để uy hiếp ko cho chuyện này lộ ra. Có phải hay ko?” Ko
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-hieu/48067/quyen-1-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.