“Lão đại, đừng uống nữa, sẽ say đó.” Khuyết Bất Bình giật lại bình rượu, đưa cho tiểu nhị ở thực tứ, ngầm bảo là đừng đem rượu đến nữa.
Đến nữa đêm rồi, lão đại vẫn chưa có dấu hiệu sẽ dừng lại. Sao lại ko biết kiềm chế như vậy?
“Tránh ra!” Lãnh Niệm Sinh đẩy Khuyết Bất Bình ra, “Đừng động ta.” Hắn muốn quên người nhã nhặn, quên triệt để…..
“Tụi mình đưa hắn về.” Khuyết Bất Phàm tiến đến đề nghị.
“Lão đại hôm nay bị sao thế?” Ngoại trừ đám cưới ra, hắn sẽ ko bao giờ để cho mình say đến nỗi ko biết trời trăng gì cả. Vừa về đến đã uống rượu, đến người quen cũng ko cho đến gần. Hễ ai chạm vào liền đùng đùng rút đao đòi chém người ta. Sau đó, các huynh đệ mới nghe hắn nói là, hắn sẽ ko để cho mình say đến nỗi ko đề phòng gì cả.
「Loảng xoảng」ly rượu rơi xuống, đổ tràn ra đất. Lãnh Niệm Sinh gục xuống bàn, say túy lúy.
“Aiz, ta đưa hắn về nhà, thực tứ giao cho ngươi nga.”
Khuyết Bất Bình nghe vậy, liền kêu lên sợ hãi: “Ta ko muốn đối chiếu sổ sách đâu. Tại sao cứ chuyện khổ sai là giao cho ta làm?”
Khuyết Bất Phàm nhướng mày liếc xéo nó, hỏi: “Liên Nhi đang ở nhà chờ ta về, ngươi chỉ có 1 mình còn la hét cái quỷ gì?” Nói cách khác là hắn ko có tư cách hờn giận.
“Ta cũng muốn thú thê nữa!” Khuyết Bất Bình than thở.
“Ngươi từ từ đi tìm đối tượng đi.” Khuyết Bất Phàm nói xong, liền vác Lãnh Niệm Sinh lên vai, ung dung rời khỏi thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-hieu/1850503/quyen-1-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.