Lâm Thanh bị tiếng rung của điện thoại di động đánh thức, từ sau khi khai trương tiệm ăn cho tới nay, thói quen sinh hoạt ngày đêm của cậu bị đảo lộn rất nhiều, không dễ dàng đi vào giấc ngủ, giấc ngủ rất cạn, chỉ cần có động tĩnh nhỏ thôi liền có thể khiến cậu giật mình tỉnh giấc. Hôm nay là thứ bảy, đêm qua bận bịu đến năm giờ sáng, cậu vốn lên kế hoạch ngủ thẳng một giấc đến trưa, nhìn đồng hồ báo thức một chút, bây giờ mới có tám rưỡi sáng.
“A lô.” Lâm Thanh mơ mơ màng màng nhận điện thoại, vừa với tay lên tủ đầu giường tìm kính chậm rãi đeo vào.
“A Thanh, là tôi đây — Lão Kiệt!” Giọng nói bên kia điện thoại vừa quen thuộc vừa xa lạ, lộ ra một tia hưng phấn: “Không nghĩ nhiều năm rồi không gặp nhau, cậu cũng không đổi số điện thoại, tôi đây thử một lần liền gọi được rồi!”
“Lão Kiệt? ——- À… Lão Kiệt a.” Lâm Thanh cố gắng đánh bay cơn buồn ngủ, rốt cục đại não mới bắt đầu chậm rãi hoạt động từ sâu trong trí nhớ nhớ đến một người như vậy. Lão Kiệt là hàng xóm trước đây của Lâm Thanh. Anh ta thực ra vốn tên là Tiểu Kiệt, tuổi cũng xấp xỉ Lâm Thanh, hiện tại chừng ba mươi. Bất đắc dĩ vào năm hai mươi tuổi khuôn mặt đang trong giai đoạn trưởng thành lại phát triển đến mức trông như quả mướp đắng, hỏa khí thanh xuân trong người lại quá nhiều, trứng cá nổi đầy trên mặt dọa chạy không ít con gái, cứ như vậy buồn rầu đến nếp nhăn cũng nhiều lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-han-thuong-thuc/55143/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.