"Đinh Trình Hâm... tỉnh... tỉnh... dậy uống thuốc đã rồi ngủ tiếp!"
Mã Gia Kỳ ôn nhu gọi Đinh Trình Hâm dậy, cậu chậm rãi mở to mắt, nghĩ người gọi mình tỉnh dậy là mẹ của mình, liền tràn ngập ủy khuất mà chu môi nhỏ, ôm lấy Mã Gia Kỳ khóc lớn.
"Mẹ ơi, con rất nhớ mẹ. mẹ mau dẫn con đi, con muốn cùng mẹ rời khỏi thế giới này... huhu."
Mã Gia Kỳ cũng ôm lấy cậu, để cậu ngồi lên đùi mình nhẹ nhàng vuốt ve lưng cậu, giống như đang dỗ dành tiểu hài tử...
Đinh Trình Hâm phát hiện không đúng, tỉnh táo lại đang thấy chính mình ngồi trên đùi Mã Gia Kỳ, bật người đẩy Mã Gia Kỳ ra, ngượng ngùng sờ sờ cái mũi.
"Thật xin lỗi, vừa rồi tôi nhận sai người."
"Không có gì, em có sao không? Anh đi vào phòng phát hiện em đang nằm trên mặt đất."
"Không có gì, bệnh dạ dày tái phát thôi."
"Em không ăn cơm à? Như thế nào bệnh dạ dày lại tái phát."
Đinh Trình Hâm không trả lời, cúi đầu, Mã Gia Kỳ thấy lòng bàn tay Đinh Trình Hâm có những vết bọng nước, nghĩ chính mình nhìn nhầm rồi, ngày hôm qua hình như không thấy, liền cầm tay Đinh Trình Hâm nhìn kỹ lại.
Đúng là bọng nước, tay không thể vô duyên vô cớ mà có bọt nước, bình thường đều do làm việc quá mức mà ra.
"Làm việc..."
Mã Gia Kỳ dường như phát hiện cái gì, đột nhiên đứng dậy đi ra khỏi phòng, sau đó Andy liền theo Mã Gia Kỳ bước vào phòng.
"Andy, tôi hỏi em, tại sao trên tay Đinh Trình Hâm lại có bọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-ham-ban-trai-cuong-kiem-soat-cua-toi/1037479/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.