Chương trước
Chương sau
"Tại sao lại đối xử với tôi tốt như vậy?"
"Nghỉ ngơi cho tốt, anh ra ngoài trước!"
Mã Gia Kỳ không trả lời cậu ấy, mà cậu ấy cũng không muốn biết đáp án, đáp án với cậu cũng không quan trọng, cậu hiện tại đã thoát khỏi Đinh gia, đây đối với cậu chính là mat mắn lớn nhất.
Đinh Trình Hâm mơ màng ngủ, mơ đến ngày trước, một nữ nhân đem cậu đặt trên đùi, trước mắt là một khung vẽ, nữ nhân cầm bút đưa qua đưa lại trên bức tranh, khóe miệng nhẹ nhàng nhếch tựa vầng trăng khuyết, mái tóc xõa xuống dừng ở trên đôi vai nhỏ của cậu. Cậu có thể dễ dàng ngửi được mùi hoa trên mái tóc ấy...
"Mama..."
Đinh Trình Hâm chậm rãi mở to mắt, thấy ngay bức tranh mẹ cậu để lại đã được Mã Gia Kỳ đóng khung cẩn thận, treo ở trên tường.
"Anh đang làm gì vậy?"
"Em tỉnh rồi à?"
"Anh đang giúp em sửa lại bức tranh, sau đó treo lên tường."
Đinh Trình Hâm xuống giường đi đến bên cạnh Mã Gia Kỳ, ngẩng đầu nhìn bức tranh ấy, thật sự nhìn không ra dấu vết đã bị hỏng trước đó.
"Cảm ơn"
"Có đói không? Anh có nấu mì."
Mã Gia Kỳ dẫn Đinh Trình Hâm đi xuống tầng hai vào nhà ăn, cùng cậu ăn xong dẫn cậu xuống trang viên đi dạo và giới thiệu địa hình căn biệt thự này.
Tầng một là phòng khách cũng là chỗ ăn chơi. Có một phòng karaoke cách âm cực tốt có thể ca hát thoải mái mà không làm ảnh hưởng đến người khác, nhưng Mã Gia Kỳ lại cực kỳ ít vào nơi này, cơ bản đều là Ngao Tử Dật rảnh rỗi lại vào nơi này gào thét. Còn có một phòng giải trí có bàn bia cùng bàn bóng bàn...
Tầng hai là phòng ăn cùng bếp, phòng của Andy cũng là ở tầng hai, Andy chủ yếu quản việc nấu cơm linh tinh, cũng là bảo mẫu của Mã Gia Kỳ và Ngao Tử Dật...
Tầng ba có tổng cộng hai phòng, có một phòng vô cùng lớn nhưng Mã Gia Kỳ đã cảnh cáo Đinh Trình Hâm tuyệt đối không được vào, Đinh Trình Hâm cũng không thể vào được vì trên cửa có khóa. Phòng còn lại là thư phòng của Mã Gia Kỳ cùng Ngao Tử Dật, bên trong có rất nhiều sách, Mã Gia Kỳ nói với Đinh Trình Hâm không có việc gì có thể vào tìm sách đọc...
Tầng bốn có phòng của Mã Gia Kỳ cùng Ngao Tử Dật, hiện tại có thêm một phòng của Đinh Trình Hâm, trừ những phòng đó ra toàn bộ đều là phòng cho khách...
Tầng cao nhất là sân thượng, phi thường lớn, buổi tối có thể đi lên xem sao, xem trăng...
Còn có một tầng phụ có ôn tuyền và bể bơi ở đó.
Đinh Trình Hâm buổi sáng ngày hôm sau tỉnh lại đã là tám chín giờ rồi. Cậu rửa mặt liền ôm bụng xuống tầng tìm đồ ăn, từ ngày hôm qua đến giờ cậu chỉ ăn một bát mì, hơn nữa cậu còn có bệnh dạ dày, ăn uống không đúng bữa làm cho dạ dày cậu đau đớn không thôi.
Cả căn nhà lạnh băng không có chút âm thanh nào, Mã Gia Kỳ cùng người đàn ông Ngao Tử Dật kia không ở nhà.
Tầng hai là nhà ăn, cậu ở bếp tìm kiếm phát hiện một chút đồ ăn cũng không có, khi muốn mở tủ lạnh ra, tay còn chưa kịp động tới cửa tủ thì một giọng nữ quát lớn.
"Cậu đang làm gì vậy?"
"Tôi... tôi đói rồi, có gì để ăn không?"
Andy hừ lạnh một tiếng, hai tay ung dung tiêu sái đến trước mặt Đinh Trình Hâm, châm chọc khiêu khích mở miệng nói.
"Gì cũng không làm còn dậy muộn như vậy, bây giờ còn đòi ăn, cậu cho rằng mình đã là đại thiếu gia của cái nhà này rồi sao?"
Đừng tưởng rằng Nhị Gia đem cậu mang về đây, an bài cậu ở trong căn nhà này chính là thích cậu, cậu chẳng qua chỉ là nhiều hơn một kẻ hầu mà ngài ấy mang về thôi, dù sao Nhị Gia cũng không ít lần dẫn người trở về.
"Vậy tôi về phòng trước."
Đinh Trình Hâm nói xong cúi đầu hướng trên tầng đi lên, Andy ở phía sau gọi cậu trở lại.
"Nhị Gia từ trước đến nay không nuôi kẻ lười biếng, đi rửa chén bát, đem nhà quét sạch sẽ, làm xong rồi lại làm lại một lần..."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.