Nhiễm Bạch khẽ ngẩng đầu, đối đầu với cặp mắt của Mặc Thần, sâu không thấy đáy, đen như mực, lộ ra ôn nhu lưu luyến cưng chiều.
Đối với cái này, Nhiễm Bạch cong môi ngọt ngào cười, mang theo ỷ lại cùng yêu thích.
Nhưng là, đáy mắt hai người lạnh nhạt đạm mạc.
Nhìn Nhiễm Bạch cùng Mặc Thần "Thâm tình nhìn nhau", Phong Lạc yên lặng đi thăm dò độ thiện cảm của Mặc Thần một chút.
Sau khi xem xong thì mặt không biểu tình.
Không thể kiểm tra đo lường?
Không có quyền hạn?
Cmn!
Nó thế nhưng là hệ thống ưu tú của cục quản lý Thiên Đạo ban đầu.
Thế mà lại không có quyền hạn?
Nói đùa sao?
Phong Lạc chưa từ bỏ ý định tiếp tục xem xét mấy lần, kết quả vẫn như cũ là không có quyền hạn.
# nội tâm có câu mmp không biết nên nói không nên nói? #
Cách đó không xa, Lâm Tuyết thần sắc u ám nhìn Nhiễm Bạch.
A!
Ả cùng cô gái kia không oán không cừu, vì sao muốn giết ả chứ!
Ả thật vất vả mới có được một cơ hội sống lại. Tuyệt đối sẽ không cho phép xuất hiện sai lầm gì.
Liền như là, kiếp trước căn bản không có sự xuất hiện của Mặc Thần này! Căn bản cũng không có Nhiễm Bạch hạ sát thủ với ả.
Một trận đại chiến kết thúc, trong đó có rất nhiều người đều bị thương, cũng có người trực tiếp bị Zombie xé thành mảnh nhỏ.
Trong lúc nhất thời, bầu không khí có chút yên lặng.
Nhiễm Bạch cong cong, thần sắc có vẻ hơi hững hờ, lúc Diệp Khê chạm tới cô thì khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-chu-cua-ta-la-ac-ma/438618/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.