Tô Dạ Hiên chỉnh lý tốt thân thể, cố nén hạ thân đau đến tê liệt, cắn răng trở lại Tô Gia.
Mắt lạnh nhìn Ngô mẫu:
"Tô Bạch đâu!"
Ngô mẫu nhìn dáng vẻ đầy sương lạnh của Tô Dạ Hiên thì rụt đầu một cái:
"Tiểu thư ở trong phòng."
Nghe nói như thế, Tô Dạ Hiên cười ha ha, nghiến răng nghiến lợi:
"Tốt, rất tốt."
Ngô mẫu nhìn thấy cái dạng này, sao có thể không biết Tô Dạ Hiên và Tô Bạch đang đánh nhau trong tối?
Lặng lẽ lui ra. Bà ta cũng không muốn làm nơi trút giận.
Chuyện này cứ như vậy lặng yên không một tiếng động qua đi, dường như rất là bình tĩnh, lại có một loại cảm giác bình yên trước bão tố.
Đối với cái này, Nhiễm Bạch không sốt ruột chút nào, nhưng Phong Lạc lại nóng nảy:
"Ký chủ! Nếu như cô còn không quản quản, công ty Tô thị liền xong."
Nhiễm Bạch khẽ cười một tiếng, liếc mắt nhìn Phong Lạc, mỉm cười:
"Không nóng vội, dù sao còn chưa phá sản mà."
Phong Lạc: "..."
Ký chủ thật là bình tĩnh.
||||| Truyện đề cử: Tổng Tài Lạnh Lùng Tha Cho Tôi Đi |||||
Ha ha ha!
Lại là một ngày bình tĩnh, Tô Dạ Hiên trước khi đi, ý tứ sâu xa nhìn thoáng qua Nhiễm Bạch, thanh âm âm trầm:
"Tô Bạch, cô sắp xong."
Nhiễm Bạch chậm rãi cầm dao nĩa cắt miếng bò bít tết trong dĩa, trong lúc phất tay mang theo quý khí bẩm sinh:
"A, yên tâm, trước khi tôi chơi xong, nhất định anh trai sẽ xong trước."
Tô Dạ Hiên cười lạnh một tiếng, trực tiếp rời khỏi Tô Gia:
Nhiễm Bạch mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-chu-cua-ta-la-ac-ma/438588/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.