Lý cha sắc mặt cứng đờ, khó khăn nặn ra nụ cười:
"Tô tiểu thư lãng phí thời gian ở đây thế này. Quả là không thích hợp, không bằng về công ty xử lý công việc thì hơn."
Nhiễm Bạch khẽ cười một tiếng, an ủi nói:
"Có vẻ như ông bị doạ rồi, đừng sợ, hiện tại tôi đang vui, ông sẽ không có việc gì."
Lý cha: "..."
Đây coi là an ủi sao, kinh hãi còn tạm được!!!
Gạt ra nước mắt, nở nụ cười:
"Tô tiểu thư bề bộn công việc, có thể tranh thủ chút thời gian tới đây, thật là vinh hạnh của tôi. Tô tiểu thư đứng lâu như vậy hẳn là mệt rồi, nên về nghỉ ngơi đi."
Nhiễm Bạch: "..."
Chẳng lẽ ta dọa người như vậy sao?
Phong Lạc nghi vấn hỏi Nhiễm Bạch ở trong đầu:
"Ký chủ, vì sao bọn hắn đều không cảm thấy kinh ngạc khi vừa rồi cô dùng dao găm giết người vậy?"
Nhiễm Bạch ngậm lấy một vòng ý cười nhàn nhạt:
"Đó là bởi vì ta đã đóng lại tam quan và giác quan không hợp lý của bọn hắn."
Phong Lạc: "..."
Ký chủ thật trâu bò.
Đột nhiên cảm giác mình rất vô dụng. Làm sao đây? Online chờ, rất cấp bách.
"Vậy sao ký chủ không trực tiếp giết bọn hắn luôn đi?"
Phong Lạc một đôi mắt mèo lóe ra nghi ngờ, dựa theo tính tình trong dĩ vãng của ký chủ, sẽ không phải là nên trực tiếp giết bọn hắn sao?
Nhiễm Bạch cười xán lạn, nghiêm túc nói:
"Xã hội pháp trị. Chúng ta phải tuân thủ pháp luật, bảo trì hình tượng. Không thể tự mình động thủ, hiểu không?"
Phong Lạc: "..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-chu-cua-ta-la-ac-ma/438560/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.