"Ừm, có đạo lý." Nhiễm Bạch nhẹ gật đầu.
Quý phu nhân sửng sốt một chút, làm sao lại... Thừa nhận rồi? Thật kỳ quái.
Nhiễm Bạch: "..."
Hừ hừ hừ, bản điện xưa nay không theo sáo lộ đi!
Hai mắt của Lý Phong đã không còn chút che giấu nào mà lưu chuyển trên người Nhiễm Bạch cùng Hứa Khả Khả, lóe ra râm uế.
Người bé thì quá nhỏ, hắn không có sở thích luyến đồng, không cảm thấy hứng thú cho lắm. Nhưng người lớn thì cũng không tệ lắm. Hai người cùng lúc, đến lúc đó cũng rất tốt.
Tại trong lòng Lý Phong, hai người đã trở thành người phụ nữ của hắn, về phần ba phút tiền đặt cược kia, Lý Phong không chút nào tin tưởng. Làm sao có thể chứ?
Nhiễm Bạch chạm ánh mắt của Lý Phong, đáy mắt tràn đầy ác liệt, nhếch miệng lên một độ cong quỷ dị.
Lý Phong bị Nhiễm Bạch dọa đến nhảy dựng một cái, dời ánh mắt.
Nhiễm Bạch: "..."
Tay ngứa quá đi, thật muốn móc mắt hắn, làm sao đây? Online chờ, rất cấp bách.
Không được. Không được. Bản điện phải bình tĩnh.
Bình tĩnh, không thể gấp.
Hình tượng hoàn mỹ ở trước mắt, không thể hủy đi!
Phong Lạc: "..."
Cô xác định mình có hình tượng hoàn mỹ sao?
Nhiễm Bạch lẽ thẳng khí hùng gật đầu.
Bản điện vẫn luôn là hình tượng hoàn mỹ ưu nhã!
Phong Lạc yên lặng không nói, không phản bác được.
Ha ha.
Nó làm sao lại không tin nhỉ?
Ba phút từng chút trôi qua, nụ cười trên mặt quý phu nhân càng lúc càng tươi.
Bà ta đã nói rồi mà, làm sao có thể chứ? Chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-chu-cua-ta-la-ac-ma/438553/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.