Quý phu nhân một lời đáp ứng, nói:
"Nếu cô thua, vậy thì hai người các cô liền phải làm tình nhân của con trai tôi!"
Nhiễm Bạch nhếch miệng lên cười, con ngươi phát ra tia sáng nguy hiển như muốn đem người khác thôn phệ, lúc hai con ngươi sâu kín nhìn chăm chú lên người kia, một loại cảm giác rùng mình sợ hãi tự nhiên sinh ra.
"Ha ha, không có vấn đề!"
Quý phu nhân nghe Nhiễm Bạch cười, miễn cưỡng đem bất an trong lòng đè xuống, hất cằm lên:
"Ba phút, bắt đầu đi!"
Tất nhiên bà ta sẽ không tin tưởng, một kẻ bình dân còn có thể có bản lĩnh lớn bằng trời hay sao?
Hứa Khả Khả cùng Hứa Dương đều có chút lo lắng nhìn về phía Nhiễm Bạch,
"Không có vấn đề gì chứ."
Hứa Khả Khả nhỏ giọng lo âu hỏi.
Liền chính cô không không có chú ý tới. Từ lúc nào thì trong lúc bất tri bất giác cô càng ngày càng quan tâm Nhiễm Bạch.
Nhiễm Bạch khẽ cười một tiếng, đôi mắt đẹp cụp xuống, giọng nói đạm mạc:
"Không có."
Hứa Khả Khả vẫn tương đối lo lắng cho Nhiễm Bạch, dù sao trong vòng ba phút, có thể làm được gì đây?
"Nếu như thật sự có chuyện, cũng không sao hết, không cần cố gắng chống đỡ."
Nhiễm Bạch nghe Hứa Khả Khả nói vậy thì nhếch miệng cười, ánh mắt nhìn Hứa Khả Khả, thanh âm chọc người nói:
"Cô không tin tôi?"
Hứa Khả Khả hơi đỏ mặt, dời ánh mắt khỏi Tô Bạch. Lắp bắp:
"Không... không có."
Nhiễm Bạch hững hờ nói, ngữ điệu không nhanh không chậm:
"Như vậy thì cứ đợi đi, hửm?"
Âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-chu-cua-ta-la-ac-ma/438552/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.