Diệp Vũ Tư nhẹ tay nhẹ phẩy qua bàn trang điểm.
Đầu ngón tay miết nhẹ mặt bàn
Ừm, không có bụi.
Diệp Vũ Tư trong lòng chấn động vô cùng, không nghĩ tới ông lão kia tùy ý cho cô một cái ngọc bội, thế mà lại là một không gian tùy thân.
"Chủ nhân." Một âm thanh nãi thanh nãi khí đột nhiên vang lên.
Diệp Vũ Tư giật nảy mình, nhìn chung quanh, nơi này ngoài cô còn có người khác?
"Chủ nhân ngu ngốc, nhìn dưới chân."
Âm thanh nãi thanh nãi khí mang theo bất đắc dĩ nói.
Diệp Vũ Tư cúi đầu nhìn, hoá ra bên dưới chân của mình có một cái...
Củ cải trắng?
Diệp Vũ Tư thần sắc cổ quái nhấc củ cải trắng trắng lên.
Khóe miệng có chút run rẩy.
Trời ạ!
Ai có thể nói cho cô biết, tại sao một củ cải thế mà còn có thể có ngũ quan*!
*ngũ quan: chân, tay, mũi, mắt, miệng.
Diệp Vũ Tư biểu thị:
Từ hôm nay trở đi, tam quan của cô tan nát.
"Chủ nhân, đau."
Củ cải ủy ủy khuất khuất nói, hai mắt to nổi lên một tầng sương mù.
Diệp Vũ Tư co quắp khóe miệng.
Một cái củ cải đang làm nũng với cô...
Tư vị này...
Thật thoải mái.
Diệp Vũ Tư ho nhẹ vài tiếng, đặt củ cải lên trên bàn trang điểm, chững chạc đàng hoàng hỏi:
"Ngươi là ai?"
Củ cải nãi thanh nãi khí nói:
"Ta cũng không biết, từ ta có ý thức thì đã ở trong cái không gian này, chủ nhân ngươi là người đầu tiên vào đây."
Diệp Vũ Tư biểu thị mình đã hiểu.
Hôm nay nhận được kinh hãi quá lớn, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-chu-cua-ta-la-ac-ma/438539/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.