Mấy phút sau...
Đám nam hài ngổn ngang lộn xộn ngã trên mặt đất, không hẹn mà cùng có vết thương thẳng tắp trên thân thể.
Máu nhuộm mũi đao.
Trên người Nhiễm Bạch lại tuyệt không nhiễm dấu vết của giọt máu nào, cô nhếch miệng lên cười, nhìn về phía Dung Dung.
"A, thấy không?"
Dung Dung nhìn cô cười nhẹ nhàng mà sợ hãi ngã nhào trên đất.
Huyết dịch của những người kia cùng chảy gộp thành hai chữ: Địa Ngục.
Giết người không đáng sợ, đáng sợ là trong lúc nói cười, lại sống không bằng chết.
"Ngươi, ngươi đừng tới đây."
Dung Dung dùng ngón tay run rẩy chỉ vào Nhiễm Bạch, hốt hoảng lui về phía sau.
"Tỷ tỷ, sợ ta sao?"
Nhiễm Bạch vứt bỏ dao găm trong tay, từng bước một đi về phía Dung Dung.
Tiếng bước chân rất nhẹ, cơ hồ không nghe thấy được.
Nhưng vào trong tai của Dung Dung thì tiếng bước chân kia lại vô cùng nặng nề, đó chính là âm thanh sinh mệnh đếm ngược.
Máu tươi phun ba thước, Dung Dung đến chết vẫn mở to hai mắt, phảng phất không thể tin hết thảy những chuyện vừa phát sinh.
Nhiễm Bạch hát một bài đồng dao quen thuộc, rời khỏi nơi đầy máu me này.
Sau khi Nhiễm Bạch đi, Dạ Cẩn bỗng nhiên xuất hiện, nhìn vết máu đầy đất, bất đắc dĩ lắc đầu, tự lẩm bẩm:
"Chậc chậc, năm nay người mới đúng là càng ngày càng lợi hại, xem ra bọn hắn có đối thủ rồi."
Sau đó, mấy thiếu niên mặc áo đen xuất hiện, xử lý thi thể và vết máu trên đất, một giây sau trực tiếp biến mất.
Mà Nhiễm Bạch dùng tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-chu-cua-ta-la-ac-ma/438445/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.