"Chú ơi, chào chú." Nhiễm Bạch cười tủm tỉm lên tiếng chào hỏi.
Ôn Ngôn sửng sốt một chút, là một đứa bé , có điều, chú? Hắn già như vậy sao?
"Ngoan, bạn nhỏ, gọi anh."
"Chú quá già, gọi anh không hợp." Nhiễm Bạch vô tội nói.
Ôn Ngôn: ". . ."
"Chú à, con mắt của chú thật xinh đẹp." Ừm, thật giống như được móc ra cất giữ cẩn thận trong lồng kính.
"Cảm ơn đã khen." Ôn Ngôn lễ phép đáp lại một tiếng, luôn cảm giác. . . Bé gái này có điểm lạ, nhưng lại không nói ra được.
"Hệ thống, hệ thống, có đó không?" Ôn Ngôn gọi hệ thống.
Hệ thống: "Có việc?"
Hệ thống này rõ ràng không giống Phong Lạc, lộ ra mười phần cao lãnh.
"Bé gái, có phải là có vấn đề?"
Hệ thống trầm mặc một hồi: "Không có."
Ôn Ngôn thở dài một hơi, hắn đối cái hệ thống này vẫn rất tín nhiệm, không có vấn đề thì tốt. Cái vị diện trước đó, bên trong cũng có một người làm nhiệm vụ khác suýt thì giết hắn.
"Chú à, con mắt đấy không phải của chú, nó là một đồ vật độc lập." Nhiễm Bạch nói nghiêm túc.
Ôn Ngôn: ". . ." Cái này bảo hắn phải trả lời thế nào? Đôi mắt của hắn chẳng phải là của hắn sao.
"Chú à, có thể cho ta đôi mắt của chú không? Nó rất xinh đẹp."
Phong Lạc: ". . ." Ký chủ, cô, có thể đừng trực tiếp như vậy không.
Ôn Ngôn: ". . ." Bé gái này không phải là bị bệnh chứ.
"Bạn nhỏ, có phải con từ bệnh viện tâm thần chạy tới đây không." Ôn Ngôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-chu-cua-ta-la-ac-ma/438394/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.