“Lùi một bước, hắn có thể làm vua một cõi, tự do tự tại tiến một bước, hắn có thể thống trị toàn bộ địa khu Xuyên Du.”
Tối muộn hôm đó, quả nhiên Diêu Tiềm Giang đã sai người đưa tới hơn hai mươi cân hải sản quý giá, tuy đều đã ướp lạnh từ lâu nhưng từ sau khi sinh vật biển biến dị, họ gần như đã không thể ăn hải sản, bất cứ những thứ chỉ ở thời đại văn minh mới có, đặt trong hoàn cảnh hiện tại đều vô cùng quý giá.
Trước khi đi, người đưa hàng còn đưa cho họ một tấm thiếp mời.
Tùng Hạ mở thiếp ra, là Diêu Tiềm Giang muốn tổ chức một bữa tiệc, ngoại trừ bổ sung lễ mừng thọ cho mẹ, cũng muốn chúc mừng mình đã khỏi hẳn. Vì chuyện Diêu Tiềm Giang bị thương mà quận Cửu Giang đã ủ rũ hơn một tháng, khắp nơi đều phải dè dặt, ngay cả địa bàn cũng bị mấy nhà khác âm thầm nuốt lấy vài chỗ. Bây giờ vết thương đã khỏi, nhất định muốn cho toàn bộ Bắc Kinh biết rằng Diêu Tiềm Giang lại vùng dậy, bữa tiệc này chính là cơ hội thích hợp nhất.
Trang Nghiêu hỏi: “Còn những ai được mời?”
Người đưa hàng khách khí nói: “Những người Quận vương mời đều là những nhân vật có máu mặt ở Bắc Kinh.”
Thành Thiên Bích nói: “Anh về đi, chúng tôi sẽ suy xét.”
Người nọ cúi mình vái chào, dẫn người rời đi.
Tùng Hạ phe phẩy tấm thiếp mời kia, nhìn Thành Thiên Bích và Trang Nghiêu: “Có đi không?”
Trang Nghiêu cười nói: “Đương nhiên phải đi, đúng lúc tôi đang cần một cơ hội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-cambri-tro-lai/1343977/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.