Nam Cung Tĩnh Nữ vừa buồn vừa giận, nên ra tay đánh mà không có kiêng dè gì.
Gương mặt Tề Nhan lập tức đỏ ửng, sợi dây màu ngọc bích trên đỉnh đầu nàng méo xẹo, khiến cho phần tóc đã được búi chặt hơi xõa ra và toát lên chút chật vật.
Nam Cung Tĩnh Nữ đánh Tề Nhan xong thì cũng có chút hối hận, nhưng rất nhanh sự đau buồn và phẫn nộ đã lấn át tất cả áy náy.
Tề Nhan bướng bỉnh bắt lấy cánh tay Nam Cung Tĩnh Nữ: "Điện hạ, đại cục làm trọng, người nghe ta nói xong rồi đi cũng không muộn."
Nam Cung Tĩnh Nữ nhìn thẳng vào Tề Nhan, lúc này nàng đột nhiên cảm thấy người trước mặt thật xa lạ. Đối mặt với chuyện phụ hoàng băng hà, người này vậy mà còn có thể nói ra bốn chữ "đại cục làm trọng", lẽ nào còn có chuyện khác quan trọng hơn sao?
Nam Cung Tĩnh Nữ tức giận nghiến răng, Tề Nhan thì không muốn hai vị điện hạ ở phía sau nghe được suy nghĩ của mình nên nàng muốn để Nam Cung Tĩnh Nữ bình tĩnh trước rồi mới nói chuyện.
Nhưng sự im lặng của Tề Nhan hoàn toàn khiến Nam Cung Tĩnh Nữ hiểu lầm. Nam Cung Tĩnh Nữ rất thất vọng về Tề Nhan: "Tề Nhan, ngươi muốn tạo phản sao?"
Ánh mắt Tề Nhan lóe lên chút ngạc nhiên, nàng chậm rãi cúi đầu, lấy lệnh tiễn của Tứ Cửu ra và đặt vào tay Nam Cung Tĩnh Nữ: "Điện hạ cầm đi, không có cái này thì không thể bước vào Cam Tuyền cung."
Nam Cung Tĩnh Nữ liếc nhìn Tề Nhan, nàng siết chặt lệnh tiễn, nhấc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-vi-tinh-thuong/409662/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.