Cảnh này vừa lúc được quan chủ khảo trông thấy. Hắn vốn dĩ nhìn Công Dương Hòe tới từ kinh thành, nhưng tiểu hào của hai người bọn họ kề bên nhau, Tề Nhan cứ như vậy lọt vào tầm mắt hắn. Mà những hành động lúc sau của Tề Nhan thành công khiến giám khảo chuyển sang chú ý nàng.
Lúc này đây, quan chủ khảo ra đề cũng cảm thấy bất đắc dĩ. Đinh Nghi hắn còn có thể bằng một thân ngạo cốt chống lại, nhưng thái uý đại nhân tự mình lên tiếng, hắn cũng chỉ có thể khom lưng.
Chỉ hận Đinh Phụng Sơn này võ quan không làm, một mực muốn theo văn!
Quả nhiên, các thí sinh cầm được đề thi thì đều có biểu tình khác nhau, có người mừng rỡ như điên, có người nghi hoặc khó hiểu, ngay cả Công Dương Hòe tới từ kinh thành đều mang vẻ mặt khác thường.
Chỉ có mình Tề Nhan bình tĩnh nhìn chằm chằm bài thi trong chốc lát, sau đó lập tức suy tư.
Quan chủ khảo không khỏi thở dài: Đề thi đơn giản như thế sợ là trẻ con vừa mới học vỡ lòng đều có thể đáp được, ngay khi hắn chuẩn bị dời mắt, Tề Nhan lại động bút.
Quan chủ khảo thấy nàng hạ bút như bay, biểu tình lại cực kỳ trầm ổn, ngay cả hắn cũng đoán không ra tâm tư của nàng.
Càng làm hắn kinh ngạc chính là: Vị thiếu niên mười bốn tuổi này vậy mà có thể chấp bút không có chút luống cuống nào, làm một mạch lưu loát ba đề thi!
Quan chủ khảo Cao Hành là viện trưởng quan học ở Duẫn Châu, hơn ba mươi năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-vi-tinh-thuong/409454/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.