9.
"Ta mang ổ đi cơ!"
"Không được! Chúng ta 'nà' đi làm chính 'xự', 'hông' phải đi đạp thanh, mang ổ đi làm chóa gì?"
"Chỗ đó mới đến 1 lần, lại còn xa, lỡ không quay lại được thì sao?"
"Phủi phui cái mồm! Không quay lại được là không thế nào, không cho phép nói mấy câu xui xẻo, không được mang là không được mang."
Phù Cố và Tiểu Long cãi lộn đến mặt và tai đều đỏ bừng, một rắn một cáo quay ngoắt đầu không để ý đến người còn lại, cả hai đều tức xì khói.
Hôm trước vừa thương lượng xong việc quay lại ngôi làng đó để xem xét tình hình, Phù Cố cũng không có ý kiến gì, chỉ là sáng sớm nay vừa thức dậy đã gói ổ mang theo, nói thế nào cũng đòi mang bằng được.
Nhưng Tiểu Long đối với loại hành vi yêu ổ ấu trĩ này cực kì chán ghét, thế là nói thế nào cũng không đồng ý.
Vì vậy, hai người họ đã cãi nhau nửa buổi sáng.
Ta nhìn ra ngoài, mặt trời đã chói chang, nếu còn không ra ngoài sẽ phải ăn cơm chiều luôn mất.
Chỉ có thể làm người hòa giải, thay Phù Cố thuyết phục Tiểu Long: "Bỏ đi bỏ đi, trẻ nhỏ yêu ổ cũng là bình thường, để hắn mang theo đi."
Tiểu Long lạnh lùng nhìn, "Bao nhiêu tuổi rồi còn trẻ nhỏ?"
Phù Cố khịt mũi giận dữ: "Cần ngươi quan tâm à! Ta có hai nghìn tuổi đi nữa cũng phải đồng cam cộng khổ với cái ổ của ta."
Ta đưa tay, ra hiệu cho bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-trung-quyet/3415693/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.