5.
Vừa bước ra khỏi sân, cung điện tưởng chừng uy nghi và rộng rãi phía sau bỗng hóa thành một đống gỗ mục và đá cuội, chỉ có căn phòng ta và Phù Cố ngủ là nguyên vẹn.
Ta nhìn khung cảnh trước mặt, nửa ngày không nói nên lời.
Thật giống tình tiết trong Liêu trai chí dị mà!
Thư sinh vào kinh thi cử, bị hồ ly cái mê hoặc, gần chớt rồi vẫn tưởng mình đang điên loan đảo phượng với giai nhân. Từ đó bỏ bê thi thư, đêm đêm ca hát, cho tới khi dầu đã cạn, đèn đã tắt, người cũng ngỏm củ tỏi luôn.
Lập hạ, những cơn gió ấm áp từ rừng mơn man tóc mai của Phù Cố, đôi mắt hắn sâu thẳm làm người ta đắm chìm.
Ta bỗng thấy rùng mình, cúi đầu xuống thì thấy hóa ra Tiểu Long đã thu nhỏ mình lại bằng ngón tay cái, quấn quanh cổ tay ta như một chiếc vòng ngọc lấp lánh.
Phù Cố đưa tay gảy gảy Tiểu Long: "Ngươi đi xuống."
Tiểu Long đầu cũng không thèm ngẩng: "Ta cứ không đấy, ngươi đêm nào cũng ngủ với Tiểu Hi, còn không cho ta nắm tay người ta hả?"
Phù Cố vặn lại: "Cái gì! Ta với Hi Hi còn chẳng ngủ gần nhau, nào có cách nàng gần như ngươi chứ!"
Đầu ta như muốn xì khói, vừa ra ngoài hai tên này đã ầm ĩ, "Ê ê, đừng cãi nhau..."
Nhưng mà cãi cái gì mới được chứ?
Tiểu Long trợn mắt - đạ mú, sao còn biết trợn mắt nữa vậy - xì xì với Phù Cố: "Sao, không phục à? Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-trung-quyet/3415690/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.