Kinh Thiên tiến vào trong Trấn Quy Phong với bộ quần áo rách rưới, cộng thêm việc Kinh Thiên tu luyện ‘Ngũ Hành Thần Thể’ có chút thành tựu thay da đổi thịt nên nhìn Kinh Thiên khá khác biệt so với trước kia. Những người không quen biết Kinh Thiên có khi không nhận ra Kinh Thiên là ai. 
Kinh Thiên đi thẳng đến một cửa hàng nằm trên trục đường chính ngay gần trung tâm của Trấn Quy Phong. Cửa hàng này là cửa hàng lớn nhất trong Trấn Quy Phong, chuyên thu mua các loại linh dược, linh thảo, da thú, xương thú… cửa hàng có tên ‘Gia Cẩn’. 
“Chào chú Cẩn”. Kinh Thiên tiến vào trong cửa hàng và cất tiếng chào ông chủ cửa hàng. 
Đây cũng là cửa hàng quen với Kinh Thiên, vì trước đây cha mẹ Kinh Thiên cũng thường xuyên bán những đồ thu hoạch được cho cửa hàng này, sau mỗi lần vào rừng mạo hiểm. Sau này đến lượt Kinh Thiên, cũng tiếp tục làm vậy. Tất cả những linh dược, linh thảo cấp thấp Kinh Thiên thu lượm được trước kia, Kinh Thiên cũng đều đem đến đây bán cho cửa hàng. Chủ cửa hàng là chú Cẩn, Kinh Thiên cũng không biết lão họ tên đầy đủ là gì. Từ trước đến nay Kinh thiên vẫn gọi lão chủ cửa hàng là chú Cẩn, nên lần này cứ thế mà theo. Kinh Thiên cũng chẳng buồn tìm hiểu rõ ràng, bởi lẽ điều này cũng chẳng phải là cái gì quan trọng cả. Chú Cẩn đối với Kinh Thiên cũng là người rất tốt bụng, biết hoàn cảnh của Kinh Thiên nên thường thu mua tài liệu của anh với giá cao hơn so với người khác 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-thien/944972/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.