Sáng hôm sau tỉnh dậy với tinh thần sảng khoái hơn nhiều và cơ thể cũng đã hồi phục tương đối, tuy rằng Kinh Thiên vẫn cảm thấy hơi đói. Nhưng ở trong cái hang động không một sinh vật này thì cũng chẳng làm gì được. Do vậy Kinh Thiên bắt đầu chuẩn bị tiếp tục leo lên để thoát khỏi đáy cốc này. 
Tu luyện giả tại Lạc Hồng thế giới có thể nhịn ăn hàng tháng vẫn có thể sống bình thường vì khi đạt được cảnh giới nhất định, tu luyện giả có thể hấp thu linh khí vận chuyển đến các kinh mạch nuôi sống cơ thể. Ngoài ra tu luyện giả cũng có thể sử dụng các loại ngũ cốc có chứa linh khí để ăn bổ xung linh khí vào cơ thể thông qua hấp thụ chất dinh dưỡng trong ngũ cốc. Ngũ cốc chia làm hai loại ngũ cốc cho tu luyện giả, và ngũ cốc cho những người thường. Đặc biệt khi tu luyện giả chưa đạt được Nhân cảnh thì việc ăn uống như người thường để duy trì sức lực là bắt buộc, tu luyện giả tại Hóa cảnh tu luyện giả có thể nhịn đói vài ngày, thậm chí vài chục ngày, nhưng nếu nhịn đói quá lâu thì cũng chết vì đói. Chỉ khi đạt được đến Thiên cảnh thì việc có ăn hay không đối với tu luyện giả lúc này không còn quan trọng nữa. Tuy nhiên khi các tu luyện giả họ có thể sử dụng ích cốc đan thay thế lương thực, nó rất tiện lợi và thuận tiện trong quá trình tu luyện… 
Thu quả trứng màu bạch kim vào trong nhẫn trữ vật Kinh Thiên tiếp tục cuộc trường trinh leo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-thien/944971/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.