Giản Hạnh giới thiệu bản thân qua loa, chắc có lẽ vì là học sinh nữ đầu tiên, nên mọi người ở dưới đồng thanh vỗ tay khích lệ.
Giản Hạnh khóe miệng cong cong, lộ ra nụ cười thân thiện.
Từ Trường Lâm đang đứng ngay cửa, nhìn thấy Giản Hạnh sắp giới thiệu xong thì nói: "Em cũng hô một số đi."
Giản Hạnh hồ đại số mười tám. Nói xong cô định đi xuống, còn chưa kịp bước đi, ngoài cửa lại vang lên tiếng gõ.
Giản Hạnh quay đầu nhìn thấy người đến liền ngẩn người ra.
Lại là Từ Chính Thanh.
Lúc Từ Chính Thanh nhìn qua thì biểu cảm cũng có chút bất ngờ, không biết là cậu ấy vô tình gọi trúng cô hay là vô tình gọi trúng số thứ tự của cô.
Hai người chỉ mới gặp nhau lúc chiều, lúc này mà giả vờ hoàn toàn không quen biết thì cũng kì. Giản Hạnh nghĩ một hồi, tốt nhất là vẫn trơ trợ mà cười.
Chính Thanh ngược lại thì mỉm cười rất tự nhiên, sau đó nói với Từ Trường Lâm: "Thầy Từ, đến lấy sách ạ."
Từ Trường Lâm trong tay cầm tờ danh sách, nghe nhưng không ngẩn đầu lên nói: "Nhờ lớp em gọi thêm vài người đến, coi như là trả lễ."
Từ Chính Thanh nhịn không được mà cười ra tiếng, có vẻ cảm thấy có chút vô lý.
"Bây giờ em đem hộp phấn trả lại cho thầy nha?"
Từ Trường Lâm ngẩn đầu lên, nét mặt nghiêm túc nói: "Chúng tôi không cần đâu."
"Chúng tôi?" Từ Chính Thanh ngước mắt nhìn cả lớp.
Lâm Hữu Lạc dõng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-son-thuy/2704246/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.