Toàn bộ khoảng thời gian sau đó đều được Triển Nhược Lăng ưu tiên cho việc chuẩn bị sang Tây Ban Nha du học.
Những ngày đợi visa, trong lúc thu dọn đồ đạc, cô tình cờ tìm thấy danh sách liên lạc của các bạn học lớp 10/6 ngày trước.
Danh sách liên lạc này do Ngôn Dật Khải làm trước khi phân ban. Trong đó có số điện thoại nhà và số di động, địa chỉ mail cùng với số liên lạc trên QQ của vài bạn học. Khi ấy, Triển Nhược Lăng không có mail cũng như QQ, vì vậy chỉ ghi lại số điện thoại nhà.
Cô cầm danh sách liên lạc nhìn một lúc rất lâu, trong đầu quay cuồng một ý nghĩ.
Nếu như cả đời này cô và cậu ấy không còn cơ hội gặp mặt, vậy thì, nói vài cậu với cậu ấy vậy.
Không biết dũng khí từ đâu đến, cô đăng ký một địa chỉ mail mới. Sau khi đăng nhập, cô nhập địa chỉ mail của Chung Khi vào mục nơi đến, nghĩ ngợi mãi rất lâu mới viết được một câu: Cậu du học ở thành phố nào của Australia vậy?
Cô không hề lưu lại tên người gửi, cứ như vậy gửi đi.
Đợi hơn một tháng, cũng không nhận được bất cứ tin tức gì.
Cô cũng chẳng rõ bàn thân đang cảm thấy yên tâm hay tuyệt vọng: Địa chỉ mail này, có lẽ đã bị cậu ấy vứt bỏ từ lâu rồi.
Có điều cho dù thế nào, mail của cô xem như đã gửi được cho cậu ấy rồi.
Trong thời gian đợi visa, cứ cách vài ngày cô lại gửi mail cho Chung Khi.
Vì biết cậu ấy không thể nào xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-nien-luu-anh/127120/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.