Trước kỳ nghỉ, giáo viên hướng dẫn tìm Triển Nhược Lăng nói chuyện, tiến cử cô sang một ngôi trường đại học danh tiếng ở Tây Ban Nha làm du học sinh.
Cô học tiếng Tây Ban Nha, nếu có thể sang đó du học, đương nhiên có thể giúp nâng cao trình độ ngoại ngữ rất nhiều. Cô biết rồi sẽ có một ngày mình đặt chân đến đất nước này, hơn nữa đây cũng là mơ ước từ nhỏ của cô.
Tuy nhiên, những chuyện quan trọng thế này cần thiết phải bàn bạc với người nhà. Vì vậy cô nói với giáo viên hướng dẫn: “Em xin phép về nhà bàn bạc lại với bố mẹ ạ.”
Quãng thời gian nghỉ đông ăn tết, không ngoài dự liệu lớp 10/6 lại tổ chức một buổi họp lớp nho nhỏ, khoảng chừng chục bạn học có mặt, thế nhưng trong số đó không hề có Chung Khi.
Mọi người đến một quán trà sữa ăn trưa. Khi món ăn được dọn lên, mười mấy người đều là bạn học cũ lại bắt đầu nói về những năm tháng Cao trung, Lâm Kiến Thành nói với Trình Tư Dao: “Chung Khi vẫn thường nhớ đến thời gian ngồi cạnh cậu đấy.”
Triển Nhược Lăng đang cúi đầu trầm mặc uống nước ngọt, lời nói của Lâm Kiến Thành dội lại bên tai.
Cậu ấy thường nhớ đến khoảng thời gian ngồi cạnh Trình Tư Dao.
Dù biết đây chỉ là câu nói đùa trêu ghẹo của mọi người, cô vẫn không cách nào bảo đáy lòng đừng chua xót.
Cậu ấy vẫn nhớ Trình Tư Dao, vậy cậu ấy có còn nhớ ra cô không?
Bọn họ đã không còn liên lạc lâu như vậy, cậu ấy còn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-nien-luu-anh/127119/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.