Ta hỏi chất tử: "Ngươi tên gì?"
Chất tử nói: "Ninh Tử Cầm."
Ta biết, ta chỉ hỏi cho có lệ thôi.
"Người nước láng giềng sao?" ta bâng quơ nói, "Lại sắp có chiến tranh rồi."
Hắn quay mặt đi, dường như không muốn nói đến chuyện này.
"Kỳ Dã đúng là tên phế vật đầy dã tâm." ta thở dài, "Vừa muốn đánh trận, vừa muốn an định, không mang lại hạnh phúc cho bá tánh, lại còn tự cho mình là tận tâm tận lực."
Giọng ta đầy mỉa mai: "Ngươi nói xem, tên đó có đáng c/h/ế/t/ không?"
Muốn lấy được lòng tin, bước đầu tiên, phải đứng cùng chiến tuyến với hắn.
Sau này chất tử trốn thoát, nói không chừng sẽ động lòng trắc ẩn, nhìn ta mà nhớ lại những ngày tháng cùng nhau chịu khổ trong địa lao, liền mang ta đi.
Đây chính là tình nghĩa đồng cam cộng khổ!
Nhìn đối phương suýt c/h/ế/t/ hết lần này đến lần khác, sao lại không phải là đồng cam cộng khổ chứ.
Hoạt động hàng ngày của ta ngoài chịu hình ra chính là nói chuyện với Ninh Tử Cầm, hắn dường như rất phiền ta lải nhải một mình, nhưng lại im lặng không nói.
Không còn cách nào khác.
Ta là người lắm lời.
Không nói chuyện sẽ c/h/ế/t/ mất.
"Ninh Tử Cầm, ngươi có thích ăn vịt quay không? Cá nướng thì sao? Thịt nướng cũng ngon!" ta thật sự sắp phát điên vì đói, ta có thể ăn luôn tên cẩu hoàng đế kia, "Đợi ta ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-ngoc/3746188/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.