Ta xuyên không rồi, vị chất tử bị khinh nhục đang ngước nhìn ta.
Cũng bị trói trên giá hình, ta cũng nhìn hắn.
Nhìn hắn toàn thân đẫm /má/u, y phục trên người đã không còn nhìn ra màu sắc ban đầu, nhưng sự kiên cường trong mắt vẫn không hề thay đổi.
Ta cũng không biết hiện tại là lúc nào, chỉ biết trong địa lao ngoài hai chúng ta ra không còn ai khác.
Nơi đây không thấy ánh mặt trời, cũng chẳng có ánh trăng chiếu vào.
Ta mở miệng: "Ngươi có đau không?"
Hắn liếc ta một cái, không nói gì.
"Ta thì rất đau." ta tự nói, "Vì sao ngươi lại bị giam vào đây?"
"Ngươi cũng là người nước Kỳ sao?" ta tiếp tục hỏi, "Quê quán ở đâu?"
Hắn nhìn ta chằm chằm, cuối cùng cũng mở miệng. "Ngươi thật ồn ào."
Được rồi, ta im miệng.
Người cùng ta chịu hình ở phía đối diện, là chất tử của nước láng giềng Ninh Quốc, được phái đến Kỳ Quốc. Chỉ là tên hoàng đế Kỳ Quốc khốn kiếp, trở mặt quá nhanh, không chỉ nhục nhã chất tử, còn tuyên bố muốn thôn tính Ninh Quốc.
Còn ta, thân phận của ta là nữ nhi của một vị tướng quân bị tru di cửu tộc.
Đêm đó, “ta” được phụ mẫu lén đưa đi, nào ngờ chưa được nửa ngày đã bị phát hiện, bắt đến đây, chịu đựng cực hình mấy ngày liền.
Ta cũng không muốn xuyên vào cuốn tiểu thuyết này, nhưng KPI năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-ngoc/3746187/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.