Tôi tuyệt vọng. Nhắm chặt mắt lại đón lấy cái chết. Bỗng một hơi ấm đang tỏa ra từ bên trong túi quần bên phải của tôi, nó đang dần dần bao trùm lấy cơ thể tôi, tôi lấy thứ ánh sáng đó ra, một hình nhân giấy.
Hình nhân giấy xinh đẹp động lòng người nay tỏa sáng bên trong không gian tối còn đẹp hơn, tôi như thấy 1 tia hy vọng, hình nhân giấy đốt đi, hơi ấm lan tỏa khắp lớp học.
Khiến trái tim tôi ấm áp trong không gian lạnh lẽo này. Tôi không còn thấy quỷ máu hay quỷ đầu nữa. Chúng biến mất như chưa từng có gì xảy ra.
Tôi đứng dậy, vội vã chạy ra cửa trước, hy vọng có thể thoát khỏi nơi này. Lúc chạy, tôi nhận được thông báo của hệ thống.
"Mê Linh hình nhân giấy đã được sử dụng".
Tôi vội hỏi.
"Tại sao lúc nãy ngươi không cứu ta".
"Xin lỗi, tiến nhập bí cảnh ta cũng không cứu ngài được".
Tôi oán hận hệ thống, nếu không có hình nhân giấy chắc hồn tôi đã lìa khỏi xác.
TẠI SAO TÔI LẠI THAM GIA BÍ CẢNH NÀY.
ĐIỀU NÀY CÓ VẺ VƯỢT QUÁ GIỚI HẠN CỦA TÔI RỒI.
NẾU GẶP PHẢI TRƯỜNG HỢP NHƯ LÚC NÃY CHẮC CHẮN SẼ CHẾT.
Nghĩ xong tôi cũng không tự chủ được mà nổi lên vài tầng da gà, hơi lạnh chạy dọc sống lưng.
NGHĨ LẠI THÌ CÓ HƠI TIẾC CHO HÌNH NHÂN GIẤY VÌ NÓ NHƯ MỘT TẤM BÙA THẾ MẠNG. NHƯNG CHỊU THÔI, LÚC NÃY THẬT SỰ KHÔNG CÒN CÁCH NÀO KHÁC CẢ.
Đây là suy nghĩ trong đầu tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-doanh-nha-ma/2950648/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.