Edit: Phong Miên
Beta: Cá Mập chứ không phải Cá Mập
Liên Đăng vô thức muốn tránh đi. Cô hơi ngửa người ra sau nhưng lại ngại thân phận của chàng ta nên cuối cùng vẫn không dám có phản ứng quá lớn. Hiện giờ, cô đang có chuyện cầu cạnh, tính mạng cũng nằm trong tay người ta rồi, đành mặc cho chàng ta xử lý vậy. Chàng ta biết cô có ý tránh, tay khựng lại giữa không khí, không thu lại cũng không đưa ra thêm mà chỉ nhìn cô, chờ cô tự hiểu ra, đoạn thẳng lưng lại mới đưa tay đến gần mặt cô.
Dường như cô hơi căng thẳng. Dưới ánh đèn, đôi mắt cô sáng đến chói lóa. Lúc nhìn chàng ta, mắt cô trợn to, cô sợ chàng ta sẽ ăn thịt mình chắc? Khóe miệng chàng ta hơi trễ xuống, lấy tay lột miếng hoa điền trên trán cô xuống.
Liên Đăng bị lột hơi đau. Cô ngơ ngác xoa vùng giữa hai lông mày. Cô đã gần như quên mất chuyện này. Đến khi trông thấy đôi cánh chim màu đỏ thẫm rơi xuống nệm, cô mới phát hiện là tự mình đã làm quá lên, người ta chẳng có ý gì cả, bỏ hết những thứ thừa thãi thì mới khắc họa lại được dáng mặt.
Cô hơi ngượng ngùng, cười xấu hổ: "Cái này do bạn tôi dán lên trước khi đi, cô ấy nói trang điểm vào sẽ đẹp hơn..."
Chàng ta nghe xong thì dần hiện lên nụ cười: "Quả thực là rất đẹp."
Liên Đăng không ngờ lại được chàng ta khen ngợi. Cô cảm thấy chàng ta không phải kiểu chịu hạ mình ứng phó với người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-do-vong/2521821/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.