Edit: Lin
Beta: Cá đẹp
Anh ta nghe thấy một thế giới mới lạ qua tiếng hát của cô, có sa mạc mênh m0ng, có cả thành trăng sáng tựa như cung trời.
Trí tưởng tượng của nàng thiếu nữ là vô hạn, cho dù cô bị kẹt ở một nơi tù túng khiến hành động bị hạn chế nhưng lòng cô vẫn tự do. So với cô, những kẻ tự cầm tù linh hồn, sáng nắng chiều mưa bỗng trở nên thật nực cười.
Anh ta im lặng một hồi rồi hỏi: "Nghe nói quốc sư đã đồng ý dịch dung cho cô?"
Cô đáp phải: "Sao thần sứ lại biết?"
"Tôi là người bên cạnh quốc sư, há lại có chuyện giấu giếm được được tôi?" Anh ta cười, khoát tay: "Khống chỉ thế, tôi còn biết cả thân thế và mục đích của chuyến đi này của cô. Nhưng tôi thấy rất tò mò, tại sao cô quyết tâm báo thù nhưng lại không muốn lật lại bản án cho cha cô, trả lại sự trong sạch cho dòng họ Bách Lý?"
Liên Đăng cười khỉnh: "Sự trong sạch có quan trọng đến vậy không? Người đã ch3t còn cần trong sạch làm gì? Tôi là người ghét phiền phức, không muốn phí công đi thu thập chứng cứ. Tôi thích đánh nhanh thắng nhanh, chỉ cần những kẻ hại chúng tôi phải ch3t trước mặt tôi là được. Những thứ như chiến công và danh vọng chẳng đáng là gì."
Tính cách của cô vô cùng dứt khoát, có lẽ còn kiên định hơn rất nhiều đấng nam nhi. Phương Châu quay sang nhìn cô, sống lưng thẳng tắp của cô dưới ánh trăng bỗng đẹp lạ kỳ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-do-vong/2521820/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.