Edit: Cá hay hờn hay dỗi
Có đôi lúc, quốc sư hành động khiến người ta rất khó hiểu. Chàng ta lấy lí do này mà không thấy khiên cưỡng sao? Đâu phải hàng quán trên chợ mà đi nhầm được?
Chuyển Chuyển đang hào hứng đi dạo đêm, đưa hoa đẩy liễu với Xuân quan, vừa ngẩng lên đã trông thấy hai người lạ đi ra khỏi phòng ngủ thì lập tức ngây ra.
“Hai người là ai? Đêm hôm khuya khoắt, sao lại chạy đến nhà người khác?” Giọng cô ấy sắc lẻm.
Tiếng hô khiến các đạo cô cũng kéo tới, mọi người kinh ngạc nhìn nhau, lòng lo sợ bất an.
Liên Đăng cuống quýt, sao đồ ngốc Chuyển Chuyển này không nhìn quần áo trên người cô chứ, lại hô hoán khiến bao người tới xem. Lỡ bại lộ thân phận thì chẳng phải chuyện cô trèo tường với đàn ông lúc nửa đêm nửa hôm sẽ bị truyền ra ngoài hay sao!
Thế nhưng, Chuyển Chuyển bỗng “ơ” lên, giọng run rẩy, thỏ thẻ như chim hót: “Tiểu lang quân, chúng ta từng gặp nhau đó.” Cô ấy vừa nói vừa bước tới, nhìn chàng ta với vẻ kích động: “Chàng còn nhớ tôi không? Tiết hoa đăng năm ngoái có kĩ nhạc Khâu Từ dựng sân khấu xướng ca, tôi ở trên sân khấu, chúng ta có trao nhau ánh mắt đó.”
Quốc sư là quý nhân hay quên, bị vẻ quen thân của cô ấy làm cho chẳng hiểu ra sao. Liên Đăng lại hiểu, thì ra tiểu lang quân khiến Chuyển Chuyển nhớ mãi không quên lại chính là chàng ta. Liên Đăng không khỏi thấy buồn thay cho cô ấy, bao nhung nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kinh-do-vong/2521793/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.