Y cười tói nỗi so với anh túc dưới ánh mặt trời còn chói lọi hơn: “Đường công tử cảm thấy tay nghề của ta thế nào?”
Khóe miệng Đường Thiên Hàng hơi run run, phun ra ba chữ: “Vương Liên Hoa!”
Hắn trừng mắt nhìn y, tựa như nhìn quái vật vậy: “Ngươi… Ngươi… Ngươi như thế nào…”
Vương Liên Hoa tà tà nhìn hắn, thanh âm vui vẻ: “Lâu không gặp, Đường công tử sao lại trở nên nói lắp như thế?”
Đường Thiên Hàng nuốt một ngụm nước bọt, nỗ lực làm cho chính mình bình tĩnh, la lên: “Ngươi sao lại xuất hiện ở nơi này?”
Tin tức thám tử báo tới tuyệt không sai, y rõ ràng đang ở Lạc Dương, rõ ràng đang ở Vân Mộng các túy sinh mộng sinh a, mà ngay cả tin tức của người vừa báo tới kia cũng không thể sai, lấy bản lĩnh đệ nhất sát thủ tại Đông Doanh của Ô Khốc, lấy chuyện Ô Khốc thực sự mổ bụng tự sát, không thể không tin! Nhưng là hiện tại, người này rõ ràng là người thật, còn bình yên vô sự đứng trước mặt mình.
Nếu nói người thám báo vừa chết kia báo lầm, vậy người trước mắt sao có thể trong thời gian ngắn như vậy chạy tới đây!
Đường Thiên Hàng đột nhiên nghĩ tới một chuyện, khi chuyện này loạn chuyển trong đầu hắn thì sắc mặt hắn cũng thay đổi.
“Ngươi vẫn luôn ở chỗ này, ngươi căn bản không về Lạc Dương!”
Vương Liên Hoa chọn mi đắc ý nói: “Đúng vậy.”
Đường Thiên Hàng hỏi: “Vậy ở Lạc Dương là ai?”
Vương Liên Hoa cúi đầu, cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-tich-tuy/3167645/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.