Khương Chiêu đến bên cạnh Lâm Nha, hỏi: “Ngươi không sợ?”
Lâm Nha: “Không có gì phải sợ, mục tiêu của bọn họ không phải ta mà là Thẩm Vu Uyên. Trước khi Thẩm Vu Uyên tới, ta vẫn an toàn.”
Khương Chiêu mờ mịt: “Ngươi và Thẩm thái phó có quan hệ gì?”
Lâm Nha ngầm ngâm một lúc, biểu tình mê man: “Quan hệ phụ tử.”
Khương Chiêu mềm nhũn cả chân: “Không phải chứ?”
Lâm Nha nhìn Khương Chiêu, bật cười: “Đùa ngươi thôi.”
Khương Chiêu bán tín bán nghi, Lâm Nha khoát tay liên tục đảm bảo không có quan hệ thân thiết với Thẩm Vu Uyên, tỏ vẻ đám người bắt cóc chắc cũng biết bọn họ không có quan hệ thân thiết.
“Bằng không sẽ không dùng thuyền thương nhân bình thường và đám lưu manh trong Bát Bách Tự bắt ta. Ngươi thử nghĩ xem, trước tiên bắt chúng ta rời khỏi Kiến An, nếu Thẩm Vu Uyên đuổi theo chứng tỏ ta và hắn có quan hệ không tầm thường. Nếu chúng ta không được cứu, bọn họ cũng sẽ có nhiều tiền, nếu chúng ta được cứu ra ngoài, bọn họ cũng lời một cái tin tức. Dù sao cũng không thiệt thòi.”
Khương Chiêu ngây ngốc: “Cho nên chúng ta sẽ được cứu sao?”
“Được.” Lâm Nha tin vào bản lĩnh của Thẩm Vu Uyên.
Khương Chiêu: “Vậy chẳng phải Thẩm thái phó sẽ chịu thiệt sao?” Sau khi phát hiện mình an toàn, hắn bắt đầu kêu oan cho Thẩm Vu Uyên.
“Cũng chưa chắc.” Lâm Nha cảm thấy Thẩm Vu Uyên sẽ không lỗ.
Người bắt cóc chỉ giam giữ bọn họ, không ưu đãi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-phong-ngoc-lo-moc-he-nuong/2371101/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.