Sương Lan Nhi thật không ngờ hắn tự nhiên phủ lên người nàng. Nàng giống như một con cá ngừ bị ném lên bờ, cái gáy đập mạnh xuống gối trắng noãn sau đầu, tóc đen tán loạn bay lên rồi chậm rãi rơi xuống phủ trên giường.
Phong tư như vậy mang theo xinh đẹp đến vô tận, lại cực kỳ hấp dẫn.
Tay hắn vén tóc mai vương trên mặt mặt nàng, cúi người nhìn rõ nàng hơn. Mắt hắn thâm trầm sâu thẳm tựa biển cả rộng lớn, lại không biết tại sao huyết sắc trên đôi môi lại biến mất hết.
Lúc này ánh sáng từ chiếc đèn dầu nhỏ như hạt đậu, tấm mành khẽ đung đưa.
Trong phòng không khí ngưng trệ giống như chỉ còn tồn tại hơi thở của bọn họ.
Nàng nghĩ hắn rồi sẽ động thủ, hai tròng mắt bình tĩnh nhìn lên trướng đỉnh màu tuyết trắng nhưng hắn lại không có thêm hành động gì nữa, chỉ gắt gao cắn môi lẳng lặng nhìn nàng.
Hắn chưa từng ngắm nàng như thế, hô hấp bỗng chốc dần ngưng trệ. Kỳ thật không thể nói ra giờ khắc này nàng đến tột cùng thật sự đẹp đến nhường nào, chỉ biết nó là một loại vẻ đẹp khiến người ta ngơ ngẩn ưu sầu đến thản nhiên, hai tròng mắt sáng ngời. Cảm giác mỏng manh mà lại không phải, đáy mắt của nàng, thủy chung tồn tại một loại quật cường đầy kiên nghị.
Nàng cứ im lặng nằm dưới thân hắn, sau lưng là sàng đan trắng vô ngần, một màu trắng mênh mông huyền huyễn, tóc đen bồng bềnh như mây như khói. Tẩm y màu trắng, cổ áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-phi-tich-bi/2175596/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.