Bên trong Túy viên vắng lặng, một người cũng không có. Tuyết rơi không ngừng đậu lại trên người nàng, từng chút lại từng chút, từng mảnh lại từng mảnh, nàng giống như một con thú con do dự đứng giữa không gian đầy tuyết rơi, đôi môi có chút run rẩy, những bông tuyết mềm mại trong suốt đọng trên mí mắt nàng.
Cũng là một ngày như thế này, nàng càng lúc càng thấy rõ hơn hỉ mạch trên cơ thể mình.
Trong đầu nàng bỗng nhiễn nhớ tới ngày ấy ở sau hòn núi giả, cũng là một hôm đại tuyết, ánh mắt hắn tràn ngập đau lòng cùng chán ghét, lời nói lạnh như băng vẫn còn quanh quẩn bên tai: “Ngươi còn muốn giả bộ đáng thương đến khi nào, thật khiến cho người ta ghê tởm.”
Hiện giờ tuy nàng có con của hắn, như vậy càng thêm những mối dây dưa không dứt, nàng nhất định phải chạy càng xa hắn càng tốt.
Nàng bịn rịn đứng đó, bầu trời dần dần tối đi nhưng tuyết thì vẫn rơi xuống như vậy, kéo dài không chịu dứt. Nàng rất đau, cũng rất lạnh, tứ phía chính là gió đông bắc gào thét, nàng biết bản thân phải quay về phòng nhưng cứ bước đi như vậy dưới chân lại chỉ có cảm giác phù phiếm không thực. Mái tóc buông xõa phủ trên vai, nàng lảo đảo nghiêng người đi về phía trước, những bông tuyết rét lạnh phủ kín người nàng, gió đông thẳng tắp phả vào miệng, lạnh đến thấu vào trong ngực. Nàng thậm chí còn nghe thấy tiếng hít thở của mình ngày càng dồn dập, phải cố gắng hết sức để hô hấp, đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-phi-tich-bi/2175594/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.