Thượng Dương thành, Thụy vương phủ, Túy viên.
Trời trong, ánh nắng chói chang tựa như muốn thiêu cháy vạn vật, mây trắng phá lệ rực sáng, những đám mây lớn an tĩnh khoan thai làm lòng người cũng trở nên trầm xuống.
Khi tuyết dừng lại cũng là khi vườn hoa trước sân đã nở rộ, lúc này gió thổi qua, những cánh hoa rơi xuống khẽ khàng tựa như sương mù, nhất thời làm mê mang tầm mắt.
Đợi cho gió lặng, hoa đã rơi xuống hết, lúc này mới có thể nhìn thấy rõ một thân ảnh mơ hồ, gió khẽ làm lay động vạt áo kim sắc triều phục.
Nâng tay lên, hắn nhẹ nhàng phủi đi những cánh hoa vô tình đậu trên vai, cảnh sắc vô cùng huyền mỹ, phá lệ yên tĩnh.
Dung nhan ấy vẫn anh tuấn như trước chỉ là đôi mắt có một dải lụa băng trắng quấn quanh.
Thu Khả Ngâm chậm rãi đi tới, cước bộ của nàng vô cùng nhẹ, khi tới ngay sau lưng hắn, nàng không khỏi dừng lại. Quần áo hoa lệ, phượng sai dưới ánh nắng mặt trời phát ra những tia sáng chói mắt. Mâu trung tràn ngập vẻ đau thương, nàng nói: “Tiêu Đình, đã năm ngày rồi, mắt của chàng chỉ sợ vẫn chưa thể hồi phục. Trở về phòng để Trầm thái y thay băng cho chàng được không. Chàng đã đứng ở nơi này… hơn nửa ngày rồi.” Từ lần Tiêu Đình trở lại, ngày ngày đều đứng tại Túy viên này, ngay tại nơi Sương Lan Nhi đã từng ở, bộ mặt ngẩn ngơ.
Trầm Mộc Vũ đi theo phía sau Thu Khả Ngâm, trong tay hắn cầm theo một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-phi-tich-bi/2175558/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.